tôi yêu
Tác giả:
Phùng Quán
Trái tim tôi như trái cây bị dập nát. Rụng xuống từ cành cao. Tình tuyệt vọng là ngọn sào. Chọc cho trái cây rụng xuống... Trái cây rụng. Vẫn mơ giấc mơ... hoang tưởng. May ra được gót chân em dẫm nát. Ðể trước khi...
|
tôi chỉ viết trên giấy có kẻ giòng
Tác giả:
Phùng Quán
Từ ngày mới tập viết. Nay gần trọn đời văn. Số chữ tôi đã viết. Có thể phủ kín cồn Giã Viên... Một niềm yêu tôi không đổi thay. Một niềm tin tôi không thay đổi. Viết trên giấy có kẻ giòng. Là nhà văn. Tôi đã viết suốt...
|
trái thơ
Tác giả:
Phùng Quán
Từ khi tôi biết em. Tôi không còn được ngủ trọn đêm. Cứ nửa đêm là tôi thức giấc. Có một con chim gì mỏ rất sắc. Nó đậu trong tóc tôi. Nó mổ vừng-trán-trái-thơ chín mõm. Tôi bàng hoàng thấp thỏm. Sợ trái-thơ rụng trước bình...
|
hôn
Tác giả:
Phùng Quán
Trời đã sinh ra em. Ðể mà xinh mà đẹp. Trời đã sinh ra anh. Ðể yêu em tha thiết. Khi người ta yêu nhau. Hôn nhau trong say đắm. Cón anh, anh yêu em. Anh phải ra mặt trận. Yêu nhau ai không muốn. Gần nhau và hôn...
|
tự kiểm điểm
Tác giả:
Phùng Quán
Tôi vào quân đội. Những năm chiến tranh trận mạc. Đảng giao tôi công tác:. Giao liên, trinh sát, đánh mìn... Đất nước hoà bình. Đảng lại giao công tác:. Làm thơ. Tôi căm ghét bọn lãng phí tham ô. Nguyền rủa chúng chẳng...
|
kinh cầu nguyện buổi sáng
Tác giả:
Phùng Quán
Tôi sẽ đi với em. Cho đến mút chót con đường. Cho đến lúc nằm dài dưới đáy huyệt ! Có thể em chết trước tôi. Cũng có thể tôi chết trước em. Nhưng không sao cả em ơi. Ngày lấy em tôi đã có lời nguyền. Nếu tôi bỏ em lại bơ...
|
cây vạn niên thanh
Tác giả:
Phùng Quán
Vạn-niên-thanh. Ơi cây Vạn-niên-thanh! Cả một đời tôi chỉ khiếp phục anh! Anh uống độc khí trời. Anh xơi độc nước lã. Anh vẫn tràn trề sức lực xanh tươi. Vẫn tặng được cho đời chất thơ của sắc lá! Vạn-niên-thanh. Ơi cây...
|
hoa cứt lợn
Tác giả:
Phùng Quán
Tôi ước thơ tôi được như hoa cứt lợn
Nở giữa hoang vu vẫn bẩy sắc cầu vồng
Đẹp hết mình vì cộng đồng cây cỏ
Chẳng hệ luỵ gì miếng đỉnh chung...
|
hoa giọt lệ của trái tim
Tác giả:
Phùng Quán
Trên dốc núi nắng chiều. Xa xa dòng suối hát. Em kể cho tôi nghe. Về bông hoa nước Đức. Ôi bông hoa nước Đức. Mà đời em được nhìn. Hoa giọt - lệ - trái - tim ! Hoa hình tim, màu tươi, máu đỏ. Như vừa móc từ lồng ngực ra. Và...
|
đói
Tác giả:
Phùng Quán
Trong trăm nghìn nỗi đói
Tôi nếm trải cả rồi
Tôi chỉ kinh khiếp nhất
Là nỗi đói tình người
|