| thôi ta dừng bước chân sầu Tác giả:  
            Nguyên Nhân
 
 Từ khi em lại chơi nhà. Đã gần mười chín năm qua chập chùng. Đã cuồng ngông đă chạy rông. Đã nhìn thấy chỉ uổng công một đời. Đã về kiếm lại môi cười. Đã đi thắc thỏm đã ngồi lo âu. Thôi ta dừng bước chân sầu. Đời dong ruổi... | 
            
          
            
              | hàng cố nhân Tác giả:  
            Nguyên Nhân
 
 Tơ hồng dệt tấm lụa hồng
Có đàn ô thước về đồng cỏ hoang
Khi ta làm thơ điêu tàn
Có người vừa bước lên hàng cố nhân | 
            
          
            
              | chất ngất Tác giả:  
            Nguyên Nhân
 
 Tặng NT. . Hương như da thơm trong đêm vắng. Huyền như tóc rối dưới nắng mai. Em như đất trời muôn trùng gợi. Ta như ngày tháng cuống quýt trôi. . Nằm ôm miệt mài sao vẫn nhớ. Ngồi hôn chất ngất cũng còn xa... | 
            
          
            
              | em từ phố lạ về ngang Tác giả:  
            Nguyên Nhân
 
 Thơ ta quạnh quẽ giữa đời. Ngất ngơ từng chữ, rã rời từng câu. Em từ phố lạ nơi đâu. Về ngang một buổi mắt sầu đăm đăm. (Đăm đăm bỡi nhuốm phong trần? Hay là di tích một lần truân chuyên?). Thơ ta câu chữ chẳng hiền... | 
            
          
            
              | em về ngang trái tim tôi Tác giả:  
            Nguyên Nhân
 
 Trái tim tôi có mười ngàn vết cắt. Vết đã xưa, vết mới tự hôm qua. Em về ngang, hồn như dao rất ngọt. Dựa khẽ thôi là máu đã tuôn òa. . Trái tim tôi có hai ngăn phải trái. Đập gần xa động, tĩnh mạch ngắn dài. Em về... | 
            
          
            
              | nhớ - mê Tác giả:  
            Nguyên Nhân
 
 Tặng những tình nhân. . Nhớ. . Họa may năm bảy đời sau. Có người mới biết nhớ nhau kiểu nầy. . Họa may trời đổi đất thay. Có người mới hết ngồi đây nhớ người. . . Mê. . Họa may chỉ những kẻ khùng. Mới mê cái kiểu tôi... | 
            
          
            
              | kiếp lai sinh Tác giả:  
            Nguyên Nhân
 
 Tặng B.X. Này cô. Rồi mai đây sẽ có một lần. Cô và ta phải tiễn đưa nhau. Khi một người giũ áo sạch bụi trần. Khi trăm năm rồi cũng như phù vân. Khi muôn trùng rồi cũng đành rảo bước. Nào biết ai rồi sẽ mãn câu... | 
            
          
            
              | trời sài gòn Tác giả:  
            Nguyên Nhân
 
 Tôi nghe nói trời Sài Gòn đang mưa. Có phải không? Hay vì em đang nhớ? Em nhớ ai thì làm sao tôi rõ. Em nhớ ai, người đó có biết không? . Tôi nghe nói trời Sài Gòn nổi giông. Chắc vậy không? Hay vì em đang giận? Trời... | 
            
          
            
              | vỡ Tác giả:  
            Nguyên Nhân
 
 Vỡ. . Một vầng trăng cổ vừa lên. Một bầy mộng mị chông chênh chạy về. Một con dế khóc tỉ tê. Một chiêm bao rụng nặng ê cả người. . Một đêm sâu thẳm đen ngời. Một liêu trai hiện đến chơi bất ngờ. Một tiền thân hát ầu ơ. Một... | 
            
          
            
              | mộng dậy Tác giả:  
            Nguyên Nhân
 
 Tưởng. . Mộng dậy. . . Đêm khua mộng dậy mơ màng. Trăng rơi từng mảnh chợt vàng cả sân. . Người về bước lặng tiếng chân. Mấy mươi năm bụi phong trần chửa phai. . Ta qua nửa khoảng tình dài. Trong tay đời đã một mai mấy... |