4 khúc tự trầm Tác giả: Hồ Ẩn Văn
1. Có em, giữa chốn vàng thau. Có ta ốm nghén cơn đau ngôn từ. Đủ: cay, ngọt, đắng, thiếu, dư. Trọn: vui, buồn, khóc, cười. trừ, ruột gan. 2. Lạc nhau, vốn thuở sinh ra. Tìm nhau, từ lúc núi xa biển lìa. Năm năm...
|
bài tự trần, một năm Tác giả: Hồ Ẩn Văn
Tâm trạng tôi mỗi khi làm thơ. Là khỏa thân tim mình. Ngay khi đang mặc áo cho ngôn từ. . Mùa hè Cali thổi vào phổi những làn hơi hủy hoại, buồn nôn với chính mình trong từng cơn ho ảo niệm. Khi nghĩ về những...
|
cơn vọng thiếp Tác giả: Hồ Ẩn Văn
cuối lằn ranh tháng chạp
người, bạch lạp vùng môi
rụi nến-uất-trầm-tôi
hương tim, gầy, hoang táng
thắp nhang-tình-hoạn-nạn
tro lên mạn-mùa-đau
linh,
cơn vọng thiếp hư cầu
hiện thân:
tiền kiếp, nụ-dầu-dãi
đơm
|
đêm huyễn mộng, và vầng trăng hư tưởng Tác giả: Hồ Ẩn Văn
Đêm huyễn mộng ngồi nhấp từng ngụm trăng hư tưởng. Rót ánh thiên đường rơi đáy cốc tư duy. Men đắng thời gian đọng hờ môi quạnh tiếng. Thấy núi gần sông, (nhưng núi chẳng là sông). . Em, thần thoại nửa đời ta, biển...
|
dốc hư âm Tác giả: Hồ Ẩn Văn
Gần nhau, cũng thật gần. Xa nhau, đã mù xa. Tình yêu giữa người-ta. Đọa đầy tim cơn đói. . Linh hồn, đôi cánh mỏi. Chao trầm cõi lặng câm. Ta trèo dốc hư âm. Thẳm vực đời, lao xuống. . Nét cọ mòn mong muốn...
|
quán núi Tác giả: Hồ Ẩn Văn
Phố-tim-em có núi gần, có trời sương thấp lòng lâng. Lâng. Chùng. Chốn-riêng-em. Giữa cõi chung, có ta một sáng ghé vùng tịch lưu hỏi thăm con nắng rơi, mù khơi phong linh vọng tiếng thu gió đùa. Thềm em, sớm...
|
thuở ký ức hồng hoang Tác giả: Hồ Ẩn Văn
Đêm bạch lạp lên nỗi buồn lịch lãm. Giọt nến thời gian lộng lẫy niềm riêng. Bóng-tối-mùa-đau phản chiếu lửa úa màu ký vãng. Bập bùng em ma quái sảng mê tôi. Thuở ký ức hồng hoang trầm trinh bạch. Dấu chân em tiền sử...
|