thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1425)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1425)
Ẩn Thơ
Thương em rớt giữa luồng trôi
Sóng vùi nhấp nhố, rã rời châu thân
Mảnh nhô sầm uất ló gần
Phì nhiêu rợp mát quá tầm nhừ tay...
Chập chờn chằng chịt cỏ gai
Dây leo tua tủa, thú vài ba con
Giả như vội tấp dãy cồn
Thoát cơn dìm đáy, biết rờn rợn đêm?
Còn kia cảnh trí êm đềm
Du dương giỡn nhánh, gợi chim hót tình
Lại sương giăng kín dập dềnh
Xa xăm chẳng thể bồng bềnh đến nơi!
Để rồi lặn hụp, chơi vơi
Âm u, mù mịt từng hồi lững treo
Buốt tê đóng cứng đôi chèo
Ngả nghiêng, nghiêng ngả mặc theo cuộn dòng...
Ai xui gặp gỡ đôi hồn
Vườn xuân bến mộng, tơ hồng vấn vương
Cho nay canh cánh dạ buồn
Niềm yêu tha thiết, quạnh trường xót xa
Khiến trăng thanh hoá trăng tà
Luyến lưu chất ngất, biến là đà đưa
Ngợ ngờ có phải duyên xưa
Hay mờ ảo ảnh, kéo lùa bóng thu
Quỳnh ơi! Chới với, chơ vơ
Lắc lư mảng tối, ngẩn ngơ ánh sầu
Thôi thì cùng nén nỗi đau
Linh thiêng, huyền bí, nhiệm mầu ẩn Thơ...
16/8/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nghệch Vần Thô Ý Vụng Thi
Lêu nghêu dạ thảo phạc phờ
Không gian oi bức đợi chờ đọt sương
Gắt gay tháng tám chán chường
Vọng mưa rải rác, nhạt hương hoa màu
Núi đồi xoàng xĩnh mà đau
Sa mạc dàu dàu nước giếng cạn khô
Cũng đành một cõi hư vô
Xác phàm tránh nổi “tội đồ” nghiệp gây!
Nghiêng vai dấu hạt lệ đầy
Cảm phần côi cút bèo mây lỡ làng
Linh thiêng, huyền bí, tào khang
Nguyệt Lão phũ phàng đùa cợt trớ trêu
Chỉ se chi mối chẳng đều
Uyên ương rũ cánh, xanh rêu đóng mành
Thuỷ triều khúc khuỷu uốn quanh
Cheo leo ghềnh đá tròng trành thuyền nan
Cô miên cú vọ tấu đàn
Gợi niềm da diết loang tràn tâm tư
Đất Nam Chàng hỡi bây chừ
Trời Tây gối lạnh hầm hừ chiếu chăn
Cột nhà vắt vẻo thằn lằn
Cong đuôi tặc lưỡi cằn nhằn cớ sao
Nỡ gieo nghịch cảnh ba đào
Trái sầu vụn vỡ lao đao kiếp đời
Canh tàn quạnh quẽ chơi vơi
Vần cay luật đắng nghẹn lời xót xa
Phù vân ngưỡng cửa Ta Bà
Khói lam phè phỡn, tình đa đoan tình.
August 16, 2019
Tam Muội