thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1431)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1431)
Bóng Ma Nhị Tỳ
Hôm qua mặt báo loan tin
Có người chém chết kẻ xình xập ca
Giật mình chợt kịp nghĩ ra
Thì do căng thẳng quá mà...Đứt dây!
Để nay một kẻ tù đày
Một lô đất ẫm vùi thây dại khờ
Bên con và vợ khổ đờ
Bên cha cùng mẹ vật vờ trách, thương
Hai bên chung giống chữ buồn
Ngày qua ngày lại nghe chuông vọng chiều
Êm đềm, hạnh phúc bao nhiêu
Giờ đau với nhớ bấy hiu hiu sầu!
Chỉ vì không thể chịu lâu
Âm thanh xé nát cả bầu lặng yên
Chỉ vì xem nhẹ xóm giềng
Biết mình nào biết gây phiền đồng lân
Cứ vui thiệt đã cóc cần
Nhức tai, điếc óc ở gần xung quanh
Chỉ muốn sao, vượt đỉnh tầng
Ngất ngây thưởng thức lâng lâng được rồi
Mặc cho bức bối bao người
Chẳng màng lý lẽ ở đời đúng sai
Không gian xem của ta đây
Tung hoành thả cửa, đố ai làm gì
Nay khu vắng vẻ Nhị Tỳ
Gánh thêm cái bóng lầm lì ngồi kia
Cứ từng mỗi tối canh khuya
Hận nông nổi dại... Đầm đìa trũng đen...
18/8/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nợ Đời Trả Vay
Ngẫm suy trước ngưỡng sang hèn
Chân lấm đất phèn, gá nghĩa tào khang
Vu Quy chẳng pháo đỏ đàng
Mâm trầu cau quả ngỡ ngàng xót xa
Mặt tiên mày liễu nét ngà
Chừ khô khan rũ bóng tà lửng lơ
Lọn mây lốm đốm xoả bờ
Thái dương tuyết phủ phất phơ gió chiều
Nhà tranh vách nứa cột xiêu
Tiền nong thiếu hụt, vạn điều đắn đo
Con khờ tơi tả ốm o
Chồng ngày tất bật, vẫn cò ăn đêm
Bao trăng thao thức quạnh thềm
Bạc vôi giũ áo lặng êm rong thuyền
Lẽ nào chấp nhận truân chuyên
Cũng là tố nữ mắt huyền môi xinh
Chạy theo tiếng gọi “thiên đình”
Lầu hoa gấm lụa thay hình đổi thân
Thuỷ chung tiết hạnh nhạt lần
Cười son cợt phấn, nghĩa nhân lạnh lùng
Vùi đời dưới trướng mành nhung
Lả lơi ngả ngớn khuê trung mồi chài
Xá gì hạt nảy tương lai
Dứt tình mẫu tử, Dương Đài khát khao
Đắm say cạn chén rượu đào
Ong vờn bướm lượn ngọt ngào nỉ non
Thoáng đây nhan sắc bào mòn
Kẻ chê người chán, trả đòn nghiệp gieo.
August 18, 2019
Tam Muội