Poem logo
Poem logo
Tác giả: Đỗ Trung Quân
Tác phẩm: Tổng số có 48 tác phẩm.
Sắp xếp:
 
thơ trong công viên
Tác giả:  Đỗ Trung Quân

Vốn tình hay quên và thường đến muộn. Chỗ đã có người ngổi. Chẳng sao. Thì ta ngổi xuống cỏ. Cũng vui thôi. Thỉnh thoảng ta cũng có một chỗ. Ngổi chưa lâu lại lơ đãng đứng lên. Kẻ chiếm chôỵ cười nhăn nhở. Chẳng sao. Ta lại...

vọng các
Tác giả:  Đỗ Trung Quân

I . Hũ mắm theo ta xuất ngoại. Vượt đường cao tốc trao đúng người. Cơm chiều gạo trắng con tép đỏ. Khi không mà Vọng Các mưa rơi. II . Thôi ta chẳng cần đi xa nữa. Hổn đã sâu cội rễ vườn nhà. Dăm bữa rong chơi mà hốt...

trắng
Tác giả:  Đỗ Trung Quân

mẹ ta tro bụi trên sông xuôi bèo hoa nẻo hư không mẹ về hiều hoa trắng rợn bốn bề trần gian thêm một kẻ về mổ côi từ đây chỗ mẹ ta ngổi mây như tóc trắng rối bời mây qua DTQ 1992

tưởng tượng
Tác giả:  Đỗ Trung Quân

Hãy tưởng tượng... Sớm mai thức dậy chỉ còn lại một mình. Những thân quen chẳng còn ai cả. Chùm hoa mua về không cho ai. Nằm buồn thiu trong túi áo. Hãy tưởng tượng... Chiều cuối năm chỉ có một mình. Cùng lá rụng. Con...

vọng âm
Tác giả:  Đỗ Trung Quân

Gã bạn thân đi xa. Người bạn gái ở nhà đau ốm. Lũ bạn quen ồn ào như quạ. Vắng bặt áo cơm. Còn ta nằm không. Đưa võng ngó trời. Đôi khi không buồn không vui. Không nhớ ai, không giận ai. Chỉ thấy sống là khó. Sống tử tế...

thơ chưa đề tựa số 2
Tác giả:  Đỗ Trung Quân

Thỉnh thoảng cuộc đời không đáng yêu. Tôi ném thơ tôi vào lửa. Vo viên dưới chân bàn. Ấy là khi một người đi lấy chồng. Ấy là khi ra đường gặp một thằng đốn mạt. Thơ không cứu nỗi buồn. Hãy quên tôi đi. Sao em lại tin...

thơ chưa đề tựa số 3
Tác giả:  Đỗ Trung Quân

Ta về chơi với trẻ con thôi. Ta cầm tay bé như cầm cỏ. Tiếng cười mang nắng lụa ra phơi. Phờ phạc ta một ngày hôm qua. Những lời mật ngọt những phù hoa. Ta theo trẻ nhỏ lên trời hái. Một nghìn hạt sáng mưa sao sa. Mệt nhoài...

thơ chưa đề tựa số 4
Tác giả:  Đỗ Trung Quân

Nơi ấy. Trên triền dốc cao. Nhìn xuống hổ, đổi và thung lũng. Chị tôi. Đếm những mùa lá phong. Nững mùa chim thiên di. Để lại dấu chân trên rãnh mắt. Nơi ấy, sương núi đi qua tóc chị. Nỗi muộn phiền đi qua vầng trán...

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm