từ giã
Tác giả:
Bùi Giáng
Ngươì mộc mạc trái tim cũ kỹ
Vói hai tay bắt lộn vòm trời
Chiều qua mang một cõi đời
Đi về lẽo đẽo giữa đời đi qua.
(Văn, Sài Gòn)
|
vẫn là là
Tác giả:
Bùi Giáng
Dấu bèo phong vận nín thinh
Sóng phơi trường mộng bình minh vô thường
Nắng hồng chiếu bóng đài gương
Lời nghi hoặc hỏi đoạn trường từ đâu
Nối đuôi khởi sự từ đầu
Ví dù kết thúc trước sau vẫn là
|
từng cơn
Tác giả:
Bùi Giáng
Ùn lên ngọn nước bốn mùa
Núi phơ phất tuyết cổng chùa tịch liêu
Hai hàng phượng đỏ giấn liều
Từng cơn quạnh quẽ nắng chiều rỉ hoen.
|
trước khi
Tác giả:
Bùi Giáng
Trước khi về chín suối
Em xin gửi đá vàng
Của trăm năm buồn tủi
Về trở lại nhân gian
|
tuy nhiên
Tác giả:
Bùi Giáng
Tuy nhiên em có mặc quần. Mà không ắt hẳn là quần thật xinh. Nếu như em chẳng mặc quần. Thì ông trời ắt càng mừng rỡ hơn. Kể ra lúc em còn bé. Mới lọt lòng ra. Trăm năm trong cõi người ta. Thì khi đó quả thật là em...
|
tóc bạc thưa rằng
Tác giả:
Bùi Giáng
Một bữa trăng sao. Xuống rừng rú dại. Một bữa trời trăng. Buồn không thể nói. Cầm gương lên hỏi. Tóc bạc thưa rằng. Trời đất cách ngăn. Đừng mê con gái. Bực quá liền quăng. Tấm gương xuống đất. Vẫn nghe mãi rằng...
|
trăm năm
Tác giả:
Bùi Giáng
Trăm năm gian khổ trường kỳ Tình yêu gian khổ thuận tùy phút giây Trăm năm chỉ một lúc này Một giây phút một không ngày không đêm Buồn vui chất chứa mỏi mềm Chất chồng chất ngất ngày đêm chán chường Bài thơ em vất giữa đường...
|
uống ly rượu
Tác giả:
Bùi Giáng
Uống ly rượu cuối cùng này Gẫm bao ngày tháng đã dày công phu Công lao dai dẳng trầm phù Xiết bao tuế nguyệt đắp bù tháng năm Đền bù xiết kể bao lăm Đáp đền muôn một trăm năm dại khờ Khờ như dại , dại như thơ Dại không biết...
|
uống rượu yêu đời
Tác giả:
Bùi Giáng
Yêu đời uống rượu sáng nay Vừa nâng ly để chớm say ngà ngà Chớm chừng đã chợt bỏ ra Đừng say mút chỉ rầy rà tít mây Chơi mà mút chỉ đứt dây Còn chi mà nói thang mây phiêu bồng " Tuyệt mù bể nước " vời trông " Non mây thăm...
|
tý út vui
Tác giả:
Bùi Giáng
( Trưa hôm nay ). Tý Út hôm nay có vẻ vui Vì Út chợt thấy ông Bác cười Hồn nhiên thoải mái ông cười thật Không giống bao lần cười gượng vui Út cho ông ăn có hơi nhiều Bầu xào thanh đạm cá kho tiêu Bình sinh ông ít khi nào...
|