thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1438)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1438)
Thạch Đá Và Hoa Tử Đằng
Chiều nghiêng chợt thoảng gió nồm
Nắng tia vàng vọt cá tôm vẫy vùng
Nặng nề đeo đẳng sắc nung
Hồ ao kênh lạch côn trùng nỉ non
Trơ Thạch Đá, hốc hác hòn
Địu hừng gay gắt mỏi mòn đọt mưa
Cỏ cây vất vưởng cũng vừa
Khô khan héo hắt ngã bừa lên nhau
Tóc tang chết chóc nhuộm màu
Khiến buồn bi thảm dàu dàu nét phong
Nhớ xưa đất nẻ mầm cong
Cuốn theo tuế nguyệt vượt dòng thời gian
Vươn cành thườn thượt bò lan
Quấn quanh đằm thắm nồng nàn toả hương
Tử Đằng tên gọi của Nường
Tím tràng thanh thoát vấn vương bóng hình
Diễm kiều sặc sỡ lung linh
Lửa yêu bất diệt nghĩa tình khắc sâu
Ông Tơ Nguyệt lão bắt cầu
Hữu duyên vạn kiếp sợi khâu vá nhồi
Chàng đặt nụ, ngọt trên môi
Thẹn e ấp thẹn bồi hồi luyến lưu
Xôn xao trải giấc tượng trừu
Dưới trăng gối mộng xoá ưu muộn phiền
Giao mùa Hạ lập cô miên
Hoa tàn giã biệt quy tiên an bày
Kẻ ở lại, hận lá lay
Hoàng tuyền ly gián, tù đày thiên thu.
August 21, 2019
Tam Muội
Lầm Lũi Tìm Em
Rong rêu bón hạt sương mù
Mảng xanh chầm chậm phủ che khối buồn
Chơ vơ giữa nẻo quạnh trường
Luyến thương da diết, héo hon võ vàng...
Hừng đông lững thững ráng tàn
Sẫm bầu cho đến tan vầng lung linh
Cô đơn, thui thủi co mình
Nắng mưa, giá lạnh mặc tình đẩy đưa
Thu qua, thu lại chuỗi mùa
Vẫn tim tím nhạt ngập lùa ánh thu
Để rồi một tối âm u
Mỏi mòn rệu rã thoắt du...Chập chờn
Trả đây bức vẽ hoàng hôn
Xám trôi bàng bạc, ngọn vờn lá rơi
Cánh diều đứt chỉ tả tơi
Dòng sông nước chảy, ngậm ngùi khách đi!
Tiếng lòng nhịp đập lê thê
Thênh thang lướt nhẹ hướng về tìm “Ai”
Mong sao thăm thẳm dạ nầy
Toại niềm vương vấn, cứ hoài mênh mang
Đêm đêm lởn vởn dưới trăng
Thướt tha vạt lụa, ngỡ ngàng lim dim
Kề bên gió thoảng êm đềm
Dịu xoa man mát, dỗ êm bóng sầu...
“Tử Đằng”! Hiện ở chốn nao
Có hay Thạch Đá biết bao nhớ Nàng
Phù vân đã dứt nợ trần
Đang lầm lũi bước, kiếm hồn của em...
22/8/2019
Nguyễn Thành Sáng