thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1439)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1439)
Lầm Lũi Tìm Em
Rong rêu bón hạt sương mù
Mảng xanh chầm chậm phủ che khối buồn
Chơ vơ giữa nẻo quạnh trường
Luyến thương da diết, héo hon võ vàng...
Hừng đông lững thững ráng tàn
Sẫm bầu cho đến tan vầng lung linh
Cô đơn, thui thủi co mình
Nắng mưa, giá lạnh mặc tình đẩy đưa
Thu qua, thu lại chuỗi mùa
Vẫn tim tím nhạt ngập lùa ánh thu
Để rồi một tối âm u
Mỏi mòn rệu rã thoắt du...Chập chờn
Trả đây bức vẽ hoàng hôn
Xám trôi bàng bạc, ngọn vờn lá rơi
Cánh diều đứt chỉ tả tơi
Dòng sông nước chảy, ngậm ngùi khách đi!
Tiếng lòng nhịp đập lê thê
Thênh thang lướt nhẹ hướng về tìm “Ai”
Mong sao thăm thẳm dạ nầy
Toại niềm vương vấn, cứ hoài mênh mang
Đêm đêm lởn vởn dưới trăng
Thướt tha vạt lụa, ngỡ ngàng lim dim
Kề bên gió thoảng êm đềm
Dịu xoa man mát, dỗ êm bóng sầu...
“Tử Đằng”! Hiện ở chốn nao
Có hay Thạch Đá biết bao nhớ Nàng
Phù vân đã dứt nợ trần
Đang lầm lũi bước, kiếm hồn của em...
22/8/2019
Nguyễn Thành Sáng
Thổn Thức Tào Khang
Thông reo suối nhạc êm đềm
Non xanh nước biếc ửng thêm mây hồng
Sáo diều lảnh lót mênh mông
Vi vu gió thoảng cánh đồng phì nhiêu
Đào hoa lác đác liêu xiêu
Khiến hồn tố nữ đăm chiêu rã rời
Kiếm tìm giây phút thảnh thơi
Sao hoài khắc khoải bời bời ruột gan
Đâu rồi Xuân điệp nồng nàn
Sương mai gói ghém, cỏ đan thành vòng
Nhẫn đeo áp út thầm mong
Uyên ương thiết thạch, tơ lòng sánh đôi
Đâu rồi vị ngọt vành môi
Đông sang sưởi ấm từng hồi nhịp rung
Ấp e má đỏ thẹn thùng
Bên Chàng nũng nịu, hoạ cùng xướng câu
Đâu rồi văng vẳng ve sầu
Lẩn sau nhánh phượng khởi mầu Hạ đưa
Vàng tia oi ả ban trưa
Xoè che rợp bóng, hứng mưa giỡn đùa
Đâu rồi tam bản nhặt khua
Nghe dòng róc rách lượn lùa nhẹ ru
Xoá tan phiền muộn trầm u
Thưởng không khí mát trời Thu dịu dàng
Trĩu vương nặng nghĩa tào khang
Giày vò da diết trường giang sóng cồn
Thẫn thờ cô độc hoàng hôn
Tử Đằng thống khổ, bặt ngôn khản lời.
August 22, 2019
Tam Muội