thắp tạ
Tác giả:
Tô Thùy Yên
Tặng Huỳnh Diệu Bích. Một mình nàng lên núi chan chứa. Hỏi tìm cho gặp đá tiên tri. Về sau, đời có ra sao nữa. Cũng đã đành tâm sẵn một bề. Đá, chẳng đá nào lên tiếng với... Nàng đi thôi đã nát chân hồng. Nghe con...
|
tàu đêm
Tác giả:
Tô Thùy Yên
Tàu đi Lúc đó , đêm vừa mỏi. Lúc đó, sao trời đã ngủ mê. Tàu rú . Sao ơi , hãy thức dậy. Long lanh muôn mắt tiễn tàu đi. Thức dậy , những ai còn sống đó. Nhìn ra nhớ lấy phút giây này. Tàu đi như một cơn giông lửa. Cuồn...
|
thi sĩ
Tác giả:
Tô Thùy Yên
1. Cuộc đời như thế đấy. Vẫn cặp mắt phô trần, không mang kính xậm. Vẫn thứ mực thông dụng, không phải cường toan. Tôi giựt giành đổ máu với tôi. Từng chữ một. Những tên cai ngục. Ngôn ngữ bất đồng. Với...
|
thức giấc trong biệt giam
Tác giả:
Tô Thùy Yên
Thức Giấc Trong Biệt Giam. . Nếu như người ngủ chẳng giật mình. Vì những hồi còi tàu rúc róng rả. Ngoài bến cảng gần đây, giấc mơ hẳn sẽ còn tiếp diễn... . Ta mở mắt định thần. Phòng biệt giam tối mốc thấp hẹp. (Ta ở...
|
trường sa hành
Tác giả:
Tô Thùy Yên
Trường Sa ! Trường Sa! Đảo chếnh choáng. Thăm thẳm sầu vây trắng bốn bề. Lính thú mươi người lạ sóng nước. Đêm nằm còn tưởng đảo trôi đi. Mùa Đông Bắc, gió miên man thổi. Khiến cả lòng ta cững rách tưa. Ta hỏi han,...
|