chuyện buồn
Tác giả:
Tế Hanh
Một đêm kia, một người Do Thái. Kể lể cùng tôi nỗi nhớ nhà. Thất thểu trọn đời nơi đất khách. Ăn nhờ, sống gửi xứ người ta. Tôi nhớ, ông ơi, héo cả hồn! Đời tôi, tôi chẳng muốn gì hơn. Là về cố quận, mai sau chết. Còn có...
|
dễ thương
Tác giả:
Tế Hanh
Sao vẻ đôi nhà quá dễ thương! Buồn vương trước ngõ, nhớ bên vườn;. Cũ càng mái rợp quen mưa nắng. Bỡ ngỡ khêu hoài nỗi vấn vương. Cảm giác êm êm khẽ động vừa. Lan từ bóng lá ủ ê đưa. Âm thầm cửa hé trông xa vắng. Như lúc...
|
chứa chất
Tác giả:
Tế Hanh
Mùa thu đã đến... cả người tôi. Hoảng hốt như thu đã hết rồi;. Lo lắng giờ thay cho ngóng đợi:. Thu làm tôi cực quá đi thôi! Mắt mở to luôn, chứa chứa nhiều. Những hình ẻo lả, sắc xiêu xiêu:. Tai thêm linh thính lo thâu...
|
độc ác
Tác giả:
Tế Hanh
Còn gì sướng cho bằng trông cặp mắt. Êm như nhung, sưng tím, lệ tràn trề;. Ngắm bộ ngực tròn xinh đau quằn quại. Nặng nề buông trong hơi thở đê mê! Nguồn vui thú hãy tìm trong tiếng khóc. Rách đau thương như lụa xé tơi...
|
có những con đường
Tác giả:
Tế Hanh
Có những con đường ta đã đi. Thẩn thơ qua lại rất nhiều khi. Nhà người yêu mến ngang qua đấy, vắng mặt nên lòng thấy biệt ly. Ta gửi tình ta ở khoảng đường:. Bước này tưởng nhớ, bước này thương, tay đưa ngượng nghịu,...
|
đắng cay
Tác giả:
Tế Hanh
Vui không dám vui nhiều, miệng cười như thể mếu! Lo lắng nỗi đìu hiu. Vấn vương người yểu điệu. Đau buồn che dấu lệ;. Ta có thở than đâu! Em xinh tươi như thế. Ai nỡ sẻ chia sầu. Một lời em nói vội, một bước em đi...
|
kể lể
Tác giả:
Tế Hanh
Em bỏ anh là phải lắm rồi! Mến yêu chi kẻ chỉ buồn thôi, mến yêu chi kẻ bao giờ cũng. Ngơ ngác in như lạc giữa đời. Kể từ gặp gỡ buổi ban sơ, len lẻn thư đi lại mấy tờ. Anh đã làm buồn màu giấy trắng. Với sầu không...
|
chùa
Tác giả:
Tế Hanh
Tặng Quách Tạo. In rõ rệt chân trời quá khứ, chùa không thôi tình tự thuở xa xăm. Tuổi thơ tôi là cả một đêm rằm. Trăng tỏ rạng sáng chầu quanh đức Phật. Hồn thanh thoát chưa hề vương vật chất. Đồng vọng xa cùng nhịp...
|
hoàng hôn
Tác giả:
Tế Hanh
Hoàng hôn. Trái tim hấp hối của ngày tàn. Ứa lệ chan hòa ám thế gian. Ấy lúc trời cao buồn goá bụa. Cúi ôm trái đất đỡ băng hàn. Có phải vì tôi kiểu cách đâu! Khách quan, ngoại cảnh gợi khêu sầu. Hư vô, ý chết luồn...
|
hoa nở theo trăng
Tác giả:
Tế Hanh
Trước hiên một đóa hoa quỳnh. Chờ trăng sắp nở, rung rinh búp đầỵ. Ngoài hiên lấp loáng sau cây. Mảnh trăng mười chín hé mây hiện dần. Thời gian như sơi chỉ giăng. Không gian như bản nhạc dâng hài hòa. Bỗng từng cao trăng...
|