xuân tha hương
Tác giả:
Minh Đức Hoài Trinh
XUÂN THA HƯƠNG. Năm nay út mẹ đã xa rồi, pháo đỏ còn đâu nhặt đốt chơi, để mẹ giật mình, cười trốn mất, đầu năm mẹ mắng tí ti thôi. Vườn ta hoa nở được chừng mô? Đường có tươi mầu áo các cô? Phố có ngọt ngào mùi...
|
xuân vẫn tha hương
Tác giả:
Minh Đức Hoài Trinh
XUÂN VẪN THA HƯƠNG. Thế mà con mẹ vẫn tha hương, xa mẹ, xa nhà, xa mến thương, trừ tịch đêm nào hồng tiếng pháo, nơi nầy chỉ thấy tuyết hòa sương. Đêm nay hồi tưởng đến đêm xưa, ngây ngất đâu mùi hương thoáng...
|
nước mắt đời
Tác giả:
Minh Đức Hoài Trinh
Nước Mắt Đời. Thấm thoát đã ba năm. Từ ngày ta mất mẹ. Mồ yêu chưa viếng thăm. Bâng khuâng đời xuân trẻ. Ngày được tin mẹ mất. Ta không có quyền về. Trông vời cơn gió bấc. Đêm dài bước chân lê. Độ ấy vừa sang...
|
mơ thấy mẹ về
Tác giả:
Minh Đức Hoài Trinh
MƠ THẤY MẸ VỀ. Đêm qua mơ thấy mẹ về. Nụ cười, ánh mắt tràn trề yêu thương. Từ ngày xa cách quê hương. Là ngày mộ mẹ khói hương lạnh lùng. Sương chiều nhẹ tỏa linh lung. Nơi đây cô quạnh mịt mùng xót xa. Nhớ xưa bên cạnh...
|
nguyên trinh
Tác giả:
Minh Đức Hoài Trinh
NGUYÊN TRINH. Bài thơ này ta chỉ ghi cho mẹ. Để nói lên niềm hiu quạnh, cô đơn. Để nhắc nhở một thuở nào thơ bé. Khi mẹ con mình lặng đứng ngắm hoàng hôn. Mẹ có nhớ đêm ngủ đò hôm ấy. Trăng sông Hương vằng vặc giọng hò...
|
tình chúng mình sẽ được vẽ lên tranh
Tác giả:
Minh Đức Hoài Trinh
Chết đi anh cho em được ngồi bên mộ. Cho nước mắt hồng chảy thấm xuống thịt xương. Xin hãy chết đi trong một chiều bão tố. Cho suốt đời vũ trụ khoác thê lương. Nếu anh chết em sẽ ở gần anh mãi. Mỗi chiều về sẽ đốt nén...
|