cuối nẻo người đi
Cuối nẻo xa xăm một tiếng đàn
Người về nơi ấy giọt châu chan
Đà Lạt chiều nay nghe giá buốt
Một mình một cõi sầu miên man...
Hồn ai bảng lãng giữa mây trời
Phố buồn hiu hắt, một mình thôi
Ngóng về phương ấy xa xôi quá
Dáo dác tìm nhau giữa dòng đời...
Thu về lạc lỏng giữa phố mơ
Thung Lũng Tình Yêu lặng như tờ
Thơ tình ai viết vần gieo vội
Để mặc cho lòng buồn ngẩn ngơ
Cô đơn lạnh lẽo giữa chiều sương
Chờ đợi trao nhau cặp môi thương
Mà sao người hỡi, ôi khó quá!
Tình chỉ mơ thôi...khúc đoạn trường...