chiều buồn
Chiều buồn như những vần thơ
Những đợi chờ
Những nhớ nhung
Chất ngất!
Anh lặng im
Em cũng lặng im
Hai đứa lặng im ở hai đầu tĩnh mịch
Em yêu!
Thế rồi, nắng thật nhiều
Mưa cũng thật nhiều
Nhớ cũng thật nhiều
Mà sao chữ yêu cứ chơi vơi, chới với...
Có gì đâu
chiều nay
.............em biết anh không đợi.
Bởi cơn mưa đã
.....................chắn lối anh về...
Con đường em vẫn đi
tóc dài quấn lấy bờ mi
phủ đầy nỗi nhớ...
Em nén tiếng thở dài
nén sâu hơi thở
Nén vào tim bao nức nở
đắng cay
Còn lại ánh mắt si tình
và nỗi nhớ...chiều nay...
P/s: cảm thấy cô đơn...