cảm chiêu quân, chân như, quê hương
CẢM CHIÊU QUÂN
Ví phỏng ta đây là Hán đế
Chiêu Quân đâu khóc giữa thành Hồ!
Chim Việt cành nam ai oán trách.
Thân ngà rên xiết giữa Hung nô...
Hán đế một hôm lòng buồn bực.
Lệnh cho Phong Bùi chuộc nàng về.
Ngài quá say tình đâu có biết
Phong Bùi cũng si gái say mê.
Hồ cầm than khóc một Chiêu Quân.
Nhan sắc ủ ê kỷ niệm tràn.
Thân quế nhuốc nhơ phường rợ bắc.
Tiền Đường nuốt trọn bóng giai nhân.
"Trầm ngư lạc nhạn" cũng thành không
"Hoạ công khí thị" lá ngô đồng
Xương khô trong mả tan hồn phách
Tan tác Hải Đường trận gió đông.
CHÂN NHƯ
Đường về xứ Phật xa xăm.
Lục căn, ngũ uẩn rối tăm tít mù.
Kinh văn, chữ nghĩa tối hù.
Sơn son tượng gỗ cầm tù Như Lai...
Chuông dồn, mõ giục, hồn say.
Câu kinh gãy gụp, bóng ngày vỡ toang.
Điện thờ nghi ngút khói nhan.
Phật ngồi, Phật đứng... Muôn vàn cách ngăn.
Nhìn theo tay Phật ... Nhìn trăng...
Tức tâm tức Phật lẹ làng lắm thay.
Luân hồi lăn mãi vòng quay.
Quả nhân, nhân quả vòng xoay đèn cù.
Buông dao thân thoát ngục tù.
Buông tâm, buông ý... Ta về chân như.
QUÊ HƯƠNG
Quê hương trong trái tim tôi
Khế chua lét!... Vẫn bồi hồi nhớ nhung.
Quả xung, hạt muối, củ gừng!
Gừng cay, muối mặn còn xung chát lè!
Tình quê quả ổi, chùm me...
Cái chua, cái chát mà mê quá chừng.
Tuổi thơ cơm nắm, muối vừng.
Đá mòn, chân cứng đi cùng tháng năm.
Hởi hồn viễn xứ đăm đăm
Khúc nhau, cuốn rốn đêm nằm xốn xang.
Trở mình múc ánh trăng tan
Uống trăng đất khách nhớ trăng quê nghèo.