Poem logo
Poem logo

thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1461)

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1461)

Buồn Nhớ Cha Mẹ

Trời hôm nay như đượm màu u ám
Gió hiu buồn ảm đạm quấn sầu tơi
Cả không gian như lặng lờ, sẩm tối
Khúc tiêu hờn réo gọi nẻo xa xăm!

Kể từ đây đã tắt hết vầng trăng
Phủ bóng ám đậy dầy lên quạnh tổ
Sắc âm u đẩy trôi màu sáng tỏ
Để đêm về vò võ chuỗi mờ thâu

Đàn đứt dây, nhạc điệu có còn đâu
Chỉ hỗn độn nát nhầu gây lạc tiếng
Bao du dương dẫn tâm hồn xao xuyến
Đã trôi theo nấc nghẹn khóc tan thương

Cha Mẹ ơi! Năm xưa một con đường
Đàn gà nhỏ hai đầu Cha với Mẹ
Còn bây giờ đã biến thành quạnh quẽ
Hiu hắt tàn vắng vẻ tiếng kêu con!

Khiến đáy sâu thăm thẳm nỗi héo hon
Biến ý sống một đời thành khát nhớ
Và sẽ mãi không ngừng thôi trăn trở
Luyến ánh tình bao thuở khuất chìm sâu

Biết giờ nầy hồn Cha Mẹ đã về đâu
Được an lạc hay sầu quay hướng vọng
Cõi dương trần phong ba luôn lồng lộng
Giọt máu tình vẫn sống cõi phù du

Con thấy hồn như cuốn mảnh chiều thu
Nhớ Cha Mẹ êm đềm dòng sông chảy
Biết làm sao được trông, được tìm lại
Ánh sắc ngời phủ trải của trăng son!


Nguyễn Thành Sáng


Ân Nghĩa Thâm Tình

Đèn lập loè soi gác lạnh đơn sơ
In chiếc bóng thẫn thờ trong đêm vắng
Dòng nguệch ngoạc quay cuồng trang giấy trắng
Mực hoen mờ khiến nặng trĩu tâm tư…

Chiều hôm nay trông dáng Mẹ lừ đừ
Đầu xoay sẫm, cháo nhừ không thể nuốt
Cơn phấp phỏng tưởng chừng như xé tuột
Khi mẫu từ ho suốt mấy tháng qua

Cảnh lao đao phải quán xuyến việc nhà
Thân gầy rạc bôn ba đường, hẻm, chợ
Với thúng bánh hầu cơm canh sách vỡ
Dẫu dãi dầu từng thớ thịt phơi sương

Chồng phế binh nức nở khúc đoạn trường
Chưa trọn vẹn lửa hương thời con gái
Đã quần quật cánh cò luôn bươn chải
Khuỵu vai oằn, bể ải xuống hồng nhan

Cha sững sờ bởi cuộc sống lầm than
Nghe thấy vợ ruột gan dường thiêu đốt
Mang què quặt lết tìm dăm lúa hột
Ôi quặn lòng! Tình tốt nghĩa ân sâu

Nhận hài nhi lúc khoảng dưới tuổi đầu
Nào máu mủ, mạch khâu mà quyến luyến
Dù bão nổi đất rung trời uyển chuyển
Vẫn chu toàn ước nguyện được gần con…

Càng nghĩ suy chạnh bứt rứt héo hon
Kim châm chích xuyên lòn khơi đau nhói
Ơn dưỡng dục thuở bần hàn nghèo đói
Kính trọng nầy chói lọi cả nghìn thu.


September 1, 2019
Tam Muội

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm