thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1464)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1464)
Bà Lão Ăn Mày
Trải đường phố lá vàng lác đác
Một lão bà dáo dác nhìn thu
Tiết sang phủ lớp sương mù
Cuộc đời bất hạnh sầu ru bóng chiều
Gió chuyển lạnh cánh diều đơn lẻ
Lụa tả tơi lở ghẻ gót chân
Khẳng khiu hốc hác bần thần
Vật vờ rê gậy đường lần dò đi
Nỗi bĩ cực rèm mi vàng đục
Ngẫm nhân tình vinh nhục trắng đen
Lệch cân phân biệt thấp hèn
Dập vùi cô phụ như đèn lụn tim
Mang bị rách đời chìm khổ luỵ
Giọng thều thào “bố thí kẻ nghèo”
Vướng vòng dâu bể gieo neo
Số phận bọt bèo lệ tím vành môi
Phù sinh mộng nổi trôi ngày tháng
Lắm oan khiên tụ áng xám mây
Sớm mong thoát kiếp đoạ đày
Hồng trần nhẹ bước quyện bay cung tầng.
September 7, 2018
Tam Muội
Giây Phút Chạnh Lòng
Lem luốc, chơ vơ, quảy bị khòm
Mười xương xẩu nắm đợi chờ thương
Mặc cho thế sự dòng xuôi ngược
Lặng lẽ mình ên cạnh mé đường...
Lão ngồi cúi mặt tợ trầm ngâm
Thỉnh thoảng bạc phơ lất phất cằm
Chẳng hiểu vui buồn hay vô cảm
Ẩn già mưa nắng sạn chai thân
Còn ở đằng kia những trắng đen
Lờ mờ các khối lẫn pha đèn
Vô tư yên tĩnh, bầu riêng biệt
Bên lấp lánh tràn, chỗ tối om
Hanh hanh vạt nắng trải lên đường
Khô khốc bụi làn giỡn cánh phương
Chẳng thấy cỏ cây và khí lạnh
Mà sao như thể ngập dầy sương!
Bất chợt nhìn ngay bức ảnh hình
Lan man trăn trở dạ rung rinh
Vì đâu dưới bóng hoàng hôn đổ
Một cánh chim khô vẫn vỗ mình
Có phải nguyên do thuở thiếu thời
Chỉ say hưởng lạc với vui chơi
Tương lai mặc kệ nào ươm hạt
Để phải giờ đây ngóng chợ đời
Hoặc quá phũ phàng đối vợ con
Tình thân chất ngất nỗi căm hờn
Gói khăn, chốn lạ tìm yên ổn
Khiến cảnh hôm nay tự kéo đờn
Hay lòng cao cả phận làm cha
Nhìn các con yêu vất vả mà
Há lại cam tâm thành gánh nặng
Lưng còng, tuổi hạc cố xoè ra...
3/9/2019
Nguyễn Thành Sáng