Poem logo
Poem logo

thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1470)

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1470)

Cõi Tịch Liêu

Cuồng si cỏ khóc hoa buồn
Dế ngân oán điệu giọt tuôn não nề
Lạnh phòng chiếu lẻ gối rê
Thiền mong gắng dỗ giấc về chơn nhân

Dẫu sao duyên nợ dương trần
Ngọt ngào chi bấy dấn thân đoạn trường
Góc dừng cát bụi trắng xương
Lời thề cuộn sóng luyến thương chôn vùi

Phù trầm quả nghiệp khiến xui
Hoá ra trăng bạc ngậm ngùi sao hôm
Chưa thu rớt ngọn gió nồm
Lá xơ xác lá ngàn ôm mảnh sầu

Cây trơ trụi biết vì đâu
Chim khuyên giãy giụa bên cầu tương tư
Vọng vang núi thẳm bây chừ
Nghẹn câu khản tiếng lừ đừ nến tia

Đố ai thắm mãi không lìa
Đố ai đếm hết mộ bia cõi nầy
Đố ai nắm được vầng mây
Đố ai chẳng lệ khi đầy nhớ nhung

Bao la điệp điệp trùng trùng
Oái oăm nghịch cảnh, tình chung mấy người
Sơ sinh trẻ hé nụ tươi
Xế chiều cửa tử miệng cười méo xuyên

Khách xa lơ đễnh phỉ nguyền
Đành thôi gác tía đắng chuyền thâu canh
Ánh khuya bảng lảng soi mành
Nguyệt đài than thở, sương gành ngả nghiêng

Ngoài kia kiệu sắt xích xiềng
Hai con bạch mã đang khiêng linh hồn
Thiên hà tuyết phủ càn khôn
Phút giây đoản mệnh sinh tồn biệt ly.


September 5, 2019
Tam Muội


Tình Yêu Bất Diệt

Nghìn năm vạn kỷ gió mây
Sắt son chung thuỷ tràn đầy mênh mông
Lúc cùng lơ lửng tầng không
Khi vào hun hút xa xăm cõi mờ

Thương mây, gió chẳng hững hờ
Mãi luôn gắn bó thoảng đưa bốn mùa
Từ hừng đông tới hanh trưa
Đến hoàng hôn đổ, canh khuya, lụn tàn...

Mây say gió hú dặm ngàn
Du dương, êm ả, nhẹ nhàng kề bên
Sớm hôm vượt lướt thang thênh
Vui nhìn đây đó, bồng bềnh khắp phương

Và rồi hoa nở ngát hương
Đàn ngân réo rắt, vấn vương sợi tình
Đêm trăng ánh trải lung linh
Lâng lâng dào dạt, bóng hình quyện đôi!

Đậm đà tha thiết đầy vơi
Khi giăng bát ngát, lúc rời non xanh
Sáng in vạt mỏng đầu gành
Chiều bầu man mát, mơ màng dìu tay...

Thế mà tạo vật an bày
Vòng xoay chuyển hoá, tụ dầy hạt treo
Khiến cho lưu luyến ngàn yêu
Giờ đành nặng rớt, hai chiều biệt li

Gió đau da diết vỡ thề
Âm thầm va núi trọn bề rã tan
Xót xa mây cũng lệ hàng
Cúi nghiêng lặng lẽ nhểu dần cạn hơi

Vật vờ hồn phách lưng trời
Hẹn nguyền thiết thạch, ngậm ngùi nhớ nhung
Bao la vũ trụ khôn cùng
Tình yêu bất diệt vấn vương luân hồi.


6/9/2019
Nguyễn Thành Sáng

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm