một lần về thăm vỹ
Tác giả:
Tôn Nữ Mộng Lành
Lối vẫn nhỏ mà sao dường rộng lớn ? Trống thênh thang như tay lỏng không người ? Nắng vẫn ấm mà sao ta lạnh buốt , buổi đầu thu sao ngỡ cuối đông tàn ? Đi trăm lần vẫn như người thất lạc , mắt mõi mòn vẫn không thấy...
|
man dại
Tác giả:
Tôn Nữ Mộng Lành
(Tặng bao người lính VN đã từng đẫm mình trong rừng sâu). Ta ở vườn gai cỏ rối xù. Đêm mùa nhiệt đới đã đâm bông. Nở trăm hoa đỏ hồng trong gió. Hú chút tình man rợ với người. Lá sắc chem cành trong bóng tối. Đan thành...
|
mưa sao, mưa tuyết
Tác giả:
Tôn Nữ Mộng Lành
Đêm tuyết trắng, bầu trời trong suốt, vùi trong nệm tuyết đếm sao đêm, tuyết rơi từng cánh như hoa nhẹ, như lời âu yếm gởi từ sao, như lời thủ thỉ ai trao gởi, em lắng tai nghe giữa gió đồng. Em lắng tai nghe giữa...
|
ngã mùa đông
Tác giả:
Tôn Nữ Mộng Lành
Công viên hôm nay mùa đông với bao tay gầy. Bao tay gầy trông mong ôm. Một ánh mặt trời nhạt nhoà. Mùa lưu luyến cũ, anh ở đâu trời cao mênh mông. Cho mùa đông gọi. Chim lẻ bầy cho ta nhắn nhủ một ngã về. Một ngã về âm...
|
những bài thơ thất lạc
Tác giả:
Tôn Nữ Mộng Lành
Anh đi tìm những bài thơ thất lạc. Đã gởi cho em hàng vạn lần. Những bài thơ. Viết bằng mực đêm đen. Màu giấy trắng. Là những đêm không ngủ. Là những giấc ngủ không mơ. Những bài thơ. Viết bằng hơi thở lạnh. Trên con...
|