Poem logo
Poem logo

thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1471)

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1471)

Trở Lại Từ Tay Trắng

Chẳng nghĩ gì ngoài hai chữ xa xôi
Thuyền xuôi nước mặc trôi vào vòng xoáy
Gần ba mươi mà hãy còn vời vợi
Một cái gì chưa tới ở tương lai!

Tôi vô tư tháng ngày bình thản sống
Như lữ hành thong thả bước chân xa
Đường dặm dài, hồn bay theo gió lộng
Mỗi chiều về đồng vọng nhịp hoan ca

Rồi một hôm, sau cơn rơi tầm tả
Chợt chạnh lòng nhìn lá cỏ bên đường
Loài thực vật phải nương vào nắng gió
Nước, phù sa…mới có được hồng hương

Còn như mình chuỗi đời treo mong đợi
Nương bóng dài, dõi mắt vó câu đưa
Rượu lưng bầu, ánh lùa trên nẻo vắng
Thì làm sao chẳng rã một chiều mưa!...

Cuốn hành trang, giã từ hồn phiêu bạt
Con đường quê một thuở sớm rời xa
Tìm ấp ủ, yêu thương thời thơ trẻ
Đã vô tình đây đó, cõi bôn ba

Đường sình sụp, nhà tranh xiêu cột lá
Cả bốn bề tơi tả phủ rong rêu
Lẳng lặng ngắm, khúc tiêu sầu lả tả
Nghẹn nỗi niềm, chua xót cảnh đìu hiu

Vậy mà tôi trơ trọi tấm thân đơn
Chỉ tay trắng, ôm hờn nhìn nước lũ
Một khoảng đời vần vũ cánh trời mây
Giờ trở lại, xoải dài trong trăn trở!...


Nguyễn Thành Sáng



Tay Trắng Lại Hoàn Trắng Tay

Nghiêng trăn trở canh ba chìm tĩnh lặng
Nghe ưu hoài mặn đắng chợt trào dâng
Nỗi bi đát khiến quầng thâm xa vắng
Khảy muộn phiền trĩu nặng chuỗi bâng khuâng

Xuôi tuế nguyệt cưỡi vầng mây lãng đãng
Chuyện đầu tư xuyên mạng tưởng ấm êm
Tiền bỏ vốn nhũn mềm bao lương tháng
Dặn với lòng sáng rạng toả màn đêm

Ngày gặt hái ngỡ thềm đầy bông lúa
Bỗng bão giông ngập ngụa phủ cánh đồng
Non cỏ mạ mênh mông màu vàng úa
Rớt ngặt nghèo giãy giụa giữa tầng không

Nợ chồng chất gánh gồng lời xỉ vả
Những căn nhà rỉ rả chuyển đều tay
Nửa bán tháo chẳng may đang hạ giá
Nửa cầm chừng như lá đợi gió lay

Giờ cuộc sống đoạ đày trong tù ngục
Tình phũ phàng vó giục giã thẳng cương
Ôi thế thái! Chán chường dòng nông đục
Khúc lở bồi thủ túc bạc thấu xương

Gồ ghề đá xát thương thành mụn nhọt
Trơ trọi mình uống giọt lệ đẫm mi
Khi túng quẫn hiềm nghi treo chót vót
Lúc sang giàu nịnh nọt thổi vu vi

Đèn khắc lụn siết ghì cơn đau khổ
Tay trắng tay nhấp nhố ngọn sóng thần
Đành cam phận cơ bần thời biến cố
Đơn độc hành lĩnh ngộ thả bước chân.


September 6, 2019
Tam Muội

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm