thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1476)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1476)
Thu Lỡ Làng
Tiết tháng chín lá đang màu hoá chuyển
Ngọn heo may quyến luyến núi sông ngàn
Dạ chập chùng giữa kỷ niệm miên man
Gánh nặng trĩu lệ chan sầu lỡ dở
Ký ức thuở xuân thời trao thương nhớ
Ngỡ trọn thề chồng vợ sớm đẹp đôi
Trái rung rinh xao xuyến nhịp bồi hồi
Mong từng phút trầu vôi đêm hợp cẩn
Hoàng hôn tím bồng bềnh trong vương vấn
Nghe nỗi niềm khơi tận cõi yêu đương
Lúc dìu nhau sau tiếng trống tan trường
Khi hò hẹn uyên ương dài xoải bước
Sóng chẳng phụ đoạn đành thuyền bẻ ngược
Kết chỉ mành nào được mối tình sâu
Nhận đắng cay thao thức đếm đỉnh đầu
Bấy lóng lánh bao thâu buồn não nuột
Nắng nhè nhẹ sao tơ lòng giá buốt
Ánh trăng vàng tợ đuốt đốt hồng tim
Hoa sữa thơm như rớt phấn siết ghìm
Dường ngột ngạt kẻm kìm xuyên cắt xích
Chân vô định thẫn thờ không mục đích
Dẫn lối mòn khúc khích tuổi vào yêu
Đến công viên luồn suối tóc dưới chiều
Nay trống vắng liêu xiêu thành ghế đá
Nơi khoé mắt hoen mờ châu rời rã
Vạn thiết tha chừ trả lại với người
Chúc anh hoài hạnh phúc rạng ngời tươi
Cập bến mới nụ cười luôn hồ hởi
Trời chạng vạng còn chi mà ngóng đợi
Dày đặc sương diệu vợi bóng thanh ngà
Gió dập dìu nhoi nhói chuỗi xót xa
Thu quạnh quẽ ngân nga dòng tâm sự.
September 8, 2019
Tam Muội
Một Nửa Gửi Dòng Nước Bạc
Cố vói tay hồn để níu trăng
Mà trăng diệu vợi lửng lơ tầng
Trầm ngâm, khoảnh khắc niềm man mác
Biết sẽ rồi khuya cũng lụn dần...
Đành xem tất cả những ươm mơ
Là giấc chiêm bao bóng vật vờ
Giây phút gợn hình treo mộng mị
Giật mình tỉnh thức chỉ chơ vơ
Bốn phía đêm thâu vẫn lạnh lùng
Từng hồi loáng thoáng nhánh cành rung
Âm vang xào xạc ngân vài tiếng
Trải khúc bi ai khóc mịt mùng...
Bâng khuâng, hoài vọng tự lâu nay
Tợ ráng hoàng hôn buổi cuối ngày
Xếp gọn muôn tia chìm đỉnh ngạn
Lờ mờ mảng tối ửng lên thay
Em đoá cẩm hồng độ toả hương
Làn đưa thơm ngát quyện loang vườn
Bướm ong quanh quẩn bay dìu dập
Lởn vởn chập chờn thả sợi vương
Còn tôi ngọn gió tận chân trời
Phận kiếp cả đời xoải cánh bơi
Dẫu lắm khi say bầu cảnh lạ
Cũng rồi chầm chậm khuất về nơi
Làm sao có thể mãi kề bên
Sớm tối nâng niu vóc mịn mềm
Khảy khúc êm đềm ve vuốt ngọc
Phôi pha giá lạnh phủ màn đêm
Thôi thì kỷ niệm chuỗi dài qua
Lặng lẽ giờ đây dưới nắng tà
Một nửa trả về...Riêng một nửa
Gửi dòng nước bạc cuốn trôi xa.
9/9/2019
Nguyễn Thành sáng