canh gải chố
(Cô Gái Chảnh)
Cô bảo rằng cô đang còn trẻ lắm
Mới đôi mươi mười tám chứ nhiêu đâu
Chưa yêu đương nên chưa mất tình đầu
Tâm ý vẫn còn một màu trinh trắng
Cô bảo rằng vẫn còn ngây thơ lắm
Đường mi cong đâu đã đẫm lệ vàng
Cũng bao người liêng liếc mắt thèm sang
Cô chửa muốn làm dung nhan méo mó
Cô đợi chi trăng mấy mùa rạng rỡ?
Tuổi đôi mươi cũng hoa nở trên cành
Xuân đang về thì mơn mởn tươi xanh
Xuân đi ngủ thời tiết trinh chôn cất
Cô lại bảo sợ yêu rồi sẽ mất
Chẳng còn cô hương xuân chẳng còn thơm
Cứ làm sang cho khác người trái đất
Mơ hão huyền rồi tỉnh với cô đơn.
27.08.2019