thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1484)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1484)
Con Tôi
Cha ngồi thao thức nghĩ về con
Một mảnh trăng non sắp độ tròn
Ẩn bóng âm thầm sau đỉnh núi
Từng hồi ửng ánh, nổi dần lên!
Mới đó vậy mà đã vụt nhanh
Hôm nào toe toét chạy tung tăng
Con đeo, con giỡn, con đùa nghịch
Ấm áp tình thiêng vượt cõi tầng
Những sáng giao hàng việc đã xong
Con tôi thương quá ẵm đi rong
Ngắm xem cảnh vật, vui lòng trẻ
Và cũng phôi phai sóng bủa dòng
Cha mãi nhớ hoài buổi sáng hôm
Bửa nay cha vẫn bế bồng con
Nhà thờ ghé lại chơi tìm, trốn
Sơ ý làm con phải điếng hồn!…
Hăm mấy năm rồi thắm thoát qua
Con giờ cao lớn, khoẻ hơn cha
Mà sao ký ức cha còn mãi
Hình ảnh con thương thuở ngọc ngà
Nhìn con cặm cụi dưới đêm thâu
Tâm trí, suy tư gửi hết vào
Trang web mưu cầu cho sự sống
Và niềm phụng dưỡng nghĩa ân sâu
Cha thấy lòng cha quá đổi thương
Con tôi mệt mỏi giữa canh trường
Vì lo, vì nghĩa, vì danh dự
Chẳng quản tháng ngày kết tụ sương!
3/7/2016
Nguyễn Thành Sáng
Nỗi Niềm Ray Rứt
Cặp mắt đục ngầu ngân ngấn lệ
Khẳng khiu tay Cụ thắp làn hương
Nhìn lên di ảnh con phờ PHẠC
Loạn LẠC ra sao chẳng tận tường
Tuổi hạc năm nay tròn cửu thập
Bơ vơ lẻ bóng héo nhành hoa
Ông đi để lại đau hồi ỨC
Trống NGỰC hằn sâu chực vỡ oà
Sấm vỗ vang rền khơi ảm đạm
Hoá công cám cảnh đổ mưa phùn
Sắt se len lỏi phủ hồn CỤ
Ủ RŨ nỗi niềm bấy vén vun
Mái lợp sơ sài hoài hướng vọng
Đoàn viên mẫu tử thoáng vài giây
Cho vơi da diết, lá về CỘI
Dẫu ĐỔI mạng già thành khói mây
Đã mấy thu tàn đông hết hạ
Nhiều xuân lủi thủi chỉ mình ên
Ruột rà yêu dấu, chia đôi NGẢ
Lã CHÃ canh dài tiếng cuốc rên…
Thương quá mảnh đời luôn thống khổ
Chiếc đơn lạnh lẽo, nẻo trần ai
Phù trầm định mệnh gieo cay NGHIỆT
Mải MIẾT giọt sầu, bạc tóc mai
Nhoi nhói tâm can trầm nốt nhạc
Song thân hiện tại cách miền xa
Bởi mưu sinh kiếm đường bươn CHẢI
Nhưng TRÁI tim nầy trọn Mẹ Cha.
September 12, 2019
Tam Muội