giai nhân và sách vở
Tác giả:
Nguyễn Bắc Sơn
Ta đọc ba ngàn quyển sách
Xong rồi chẳng nhớ điều chi
Ta chỉ nhìn em một cái
Sao mà nhớ đến mê si
|
thiếu nữ
Tác giả:
Nguyễn Bắc Sơn
Đứng trên núi thấy hàng đèn thị trấn. Là thấy mình lạnh buốt mấy nghìn năm. Vì đêm nay trời đất lạnh căm căm. Nên chợt nhớ chút lửa hồng bếp cũ. Nên chợt nhớ mắt một người thiếu nữ. Đã nhìn mình rất ấm một ngày xưa. Dù mai...
|
đi câu
Tác giả:
Nguyễn Bắc Sơn
Ta thích ngồi câu bên bờ sông
Để cho tâm trí được phiêu bồng
Cá chẳng đớp mồi càng thích thú
Miễn là câu được đám mây bông
|
diệu âm
Tác giả:
Nguyễn Bắc Sơn
Mắt người như cánh hoa sen xanh
Mắt của rừng nai mắt của tình
Một sáng ta về ngây ngất nhớ
Âm thầm thu phát những âm thanh
|
qua sông
Tác giả:
Nguyễn Bắc Sơn
Một sáng phiêu bồng qua bên sông
Bỗng nhiên hiểu Phật cũng đau lòng
Phật cũng khổ như người khốn khổ
Cúi đầu quay lại bên này sông
|
cãi phật
Tác giả:
Nguyễn Bắc Sơn
Phật bảo đời người như bể khổ
Ta cười sướng khổ bổ sung nhau
Còn sống còn vui còn múa hát
Khổ đau như nước chảy qua cầu
|
kẻ chịu chơi
Tác giả:
Nguyễn Bắc Sơn
Ta đứa trẻ chơi đùa cùng nhật nguyệt
Nằm lim dim bên bãi cỏ bờ sông
Thấy thương yêu một thế giới đại đồng
Con cá nhỏ đớp vầng trăng ẩn hiện
|
chiến tranh và tôi
Tác giả:
Nguyễn Bắc Sơn
Lòng suối cạn phơi một bầy đá cuội. Rừng giáp rừng gío thổi cỏ lông măng. Đoàn quân anh đi những bóng cọp vằn. Gân mắt đỏ lạnh như tiền sắc mặt. Bốn chuyến di hành một ngày mệt ngất. Dừng quân đây nói chuyện tiếu lâm...
|
bỏ xứ
Tác giả:
Nguyễn Bắc Sơn
Mười năm nhỉ, mười năm khuất nhục. Ngồi khua ly trong quán cô hồn. Cô độc quá người thanh niên khí phách. Trời đất bao la mà không chỗ dung thân. . Kỳ lạ nhỉ, giờ đây ta bỏ xứ. Theo trái phong du...
|
đại lãn
Tác giả:
Nguyễn Bắc Sơn
Lúc tuyệt nhất là lúc chờ sung rụng. Nằm lơ mơ trên ghế dựa ngoài hiên. Con chim sâu, mày nhắm mắt lim dim. Rồi mới hót mới thật là ríu rít. Tôi dẹp sách vì sách là lá mít. Không ngọt bùi bằng một củ...
|