thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1491)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1491)
Hẹn Nàng Ở Kiếp Lai Sinh
Thưởng làn mát dịu quyện không trung
Cảnh vật hiển nhiên đẹp lạ lùng
Thấm thoắt cơm tù hai thập kỷ
Thấu đời ngục thất, vọng ung dung
Ý thức bổ sung luôn chấp hành
Phạt tiền, cải tạo tốt nên nhanh
Trại giam đặc xá giảm thời hạn
Tha bổng, khoan hồng, đố hổ danh
Cổng sắt rào gai chào giã biệt
Phước phần thoát hiểm, vượt lầm than
Tu tâm dưỡng tánh hầu vơi bớt
Quả nghiệp bụi trần chuỗi bất an
Hoàng hôn bảng lảng tím tầng mây
Ngọn bấc rì rào nghiêng ngửa cây
Lác đác vàng rơi nằm ngập lối
Gợi luồng u uẩn nặng nề vây
Nhấc bước lang thang kiếm trụ trì
Chỗ Nàng ký thác khoác qui y
Vùi chôn khổ nhục, nương nhà Phật
Giũ mảnh gian truân, ải luỵ vì
Nhận lọn mượt huyền trên cánh thư
Tỏ bày da diết trải tâm tư
Phút giây đoản mệnh còn vương vấn
Khắc khoải mông lung, dạ nát nhừ
Hộp giấy gói kia đựng mấy quà
Vòng kim, nhẫn ngọc, với bài ca
Lúc đang thả thính vội đùa viết
Những thứ cỏn con, ấy vậy mà!
Chênh vênh nhoi nhói siết dây thòng
Ray rứt bàng hoàng ngấn lệ trong
Một đoá hồng nhung mang bất diệt
Tình yêu thiết thạch, lại long đong
Lần theo chỉ dẫn đến thăm mồ
Cỏ dại mọc trùm, lá chất khô
Hang hốc xới cào từ rắn chuột
Nhện đàn, kiến đống mãi ra vô
Rưng rưng tay đốt nén trầm hương
Khấn vái vong hồn nếu bởi thương
Sống vất vưởng hoài nơi cõi thế
Nay mời tái ngộ dẫu uyên ương
Âm giới ngăn ranh giữa chúng mình
Ta thề xế bóng, bỏ phồn vinh
Về đây ngủ lạnh, phơi sương gió
Vĩnh viễn cạnh Em tợ bóng hình
Mền trời gối đất, kệ kinh năng
Kết mộng khi chiều, tối ngắm trăng
Nhang khói quay quần bên nấm mộ
Tháng ngày đạm bạc đợi giờ thăng
Niêm phong dĩ vãng, xoá lam mầu
Sám hối tội điều gây bể dâu
Nguyện kiếp lai sinh duyên hợp cẩn
Đáp đền món nợ nghĩa thâm sâu.
September 16, 2019
Tam Muội
Ngẫm Phù Vân
Trăm hoa mới đó nở khu vườn
Chỉ khoảnh khắc thời cánh rã buông
Thơm ngát hừng đông vừa sực nức
Chiều tà rũ đoá, cạn làn hương...
Cảnh sống con người lắm đổi thay
Xuân xanh hiển hách, bước trời mây
Tuổi già xế bóng mòn hơi sức
Nẻo quạnh thâm trầm, nỗi lắc lay
Tử sinh bệnh lão lẽ phù vân
Nào thể ngược xoay định số phần
Óng mượt no tròn khi giữa rộ
Tóp teo, khô héo lúc mùa sang
Hôm qua vui vẻ biết bao nhiêu
Gặt hái thành công, lợi thật nhiều
Bỗng bữa nay xui tai nạn đến
Hao tài, vướng hoạ đẩy liêu xiêu
Kia thiếu phụ nghèo mưa nắng trải
Bán buôn vất vả kiếm nuôi con
Bất ngờ “Khách lạ” tìm thăm bậu
Đáp nghĩa tình xưa...“Tặng điếng hồn”
Hùm xám một vùng, tiếng dội xa
Trăng đang mười sáu gọi trăng tà
Đố ai dám bảo là trăng sáng
Dưới bóng hoàng hôn...“Nắng cũng nhoà”
Đổi thay, thay đổi tợ dòng sông
Thoáng chốc dâng cao, thoàng chốc ròng
Mỏng mảnh nan thuyền xuôi sóng nước
Tuỳ theo hướng chảy khoẻ hay cong...!
Ta chợt thấy lòng như mỏi mê
Khi hồi tưởng lại chuỗi lê thê
Ảnh hình, kỷ niệm dài năm tháng
Tất cả giờ đây còn những gì?
Phải chăng vương vấn, để canh thâu
Nhìn lá cỏ cây đọng giọt sầu
Hay chạnh bâng khuâng về dĩ vãng
Lúc chìm giá lạnh, khuất vào sâu
Buồn buồn, nhớ nhớ với mà thôi
Của kẻ ngày xưa hiện góc đời
Cứ mãi sớm chiều canh cánh dạ
Lan man thổn thức vọng trùng khơi
Bao lần ấp ủ nỗi niềm mơ
Dang dở hằn đau, nghẹn thẫn thờ
Bao giấc mộng ngàn tan vỡ nát
Ẩn tàng ký ức, hoá vần thơ...
Luẩn quẩn, loanh quanh luồn trí não
Cũng đành cam khép cửa con tim
Bởi vì tạo hoá an bày sẵn
Tất cả đều do một chữ duyên...
Bảng lảng không gian ánh lập loè
Phía vườn rỉ rả điệp ngân ve
Phôi pha, tạm gác bầu tâm sự
Lặng lẽ âm thầm đứng dậy đi...
18/9/2019
Nguyễn Thành Sáng