Poem logo
Poem logo

thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1495)

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1495)

LẠC MẤT TÌNH THƠ

Em đầu đẳng, tôi đứng ở đầu đây
Vùn vụt đẩy, say bay hồn tuổi mộng
Chiếc đòn đưa, bềnh bồng khơi sóng dậy
Cho nỗi lòng nước chảy một dòng sông!

Giọng nói Bắc, tên Dung, xinh, duyên dáng
Nét hoa cười lai láng đổ vào tim
Mảnh trăng thanh im lìm nghe gió thoảng
Rồi âm thầm kết tụ chỉ tơ duyên

Lên đi anh! Ngồi kề “người ta” chở!
Đường Sài Gòn sáng tỏ dãy đèn đêm
Ngọn hiu hiu, lim dim theo hơi thở
Nỗi dạt dào rung cảm cận kề em

Đổi lại nhé! Chỉ anh, à! đạp số
Ta thay phiên dạo ngắm cảnh đô thành
Cặp bướm tơ long lanh vầng sáng tỏ
Dưới đêm vàng nhấp nhố chuỗi trong xanh!

Bàn tay nhỏ, xương xương mà thật ấm
Ấm tâm hồn, ấm thấm quả tim tôi
Rạp chiếu phim, em ơi Vương Vũ đấm
Mà sao như thăm thẳm bởi hồn trôi…

Biển cuộc đời chập chùng bao sóng lượn
Ngọn phong cuồng phất phưởng cận kề bên
Trở về quê lênh đênh ngàn gió chướng
Lạc nhau rồi chẳng hướng biết tìm em!

Có bao lần ghé lại đất đô thành
Nỗi nhung nhớ diết da bầu tâm sự
Nhưng mịt mờ phủ vây vầng trăng chạnh
Để suốt đời canh cánh mãi tình thơ!...


Nguyễn Thành Sáng


Lạc Mộng Duyên Rơi

Hồ Than Thở trong ngày tầm tã ấy
Gió thông reo đùn đẩy lạnh cõi lòng
Đang bối rối quay mòng run lẩy bẩy
Ngựa lạc đường lỡ sẩy quấn bòng bong

Rơi hụt hẫng thầm mong tia mầu nhiệm
Cứu tình hình nhưng hiếm bởi xung quanh
Chẳng bóng dáng nên đành ngồi chánh niệm
Chợt huỵch huỳnh! Hiệu nghiệm bước chân anh

Từ dạo đó duyên lành xe đôi lứa
Hay hẹn hò mỗi bữa Chủ Nhật sang
Anh hướng dẫn rỏ ràng khi cưỡi ngựa
Nắm dây cương bàn cựa chắt vững vàng

Một buổi nọ bên Chàng cùng rong ruổi
Trải bạt ngàn rượt đuổi dưới hoàng hôn
Những cảm xúc dập dồn len lỏi duỗi
Khảy cung đàn quyện suối phả càn khôn

Rồi cuộc sống phải bôn ba xứ lạ
Hôm tiễn đưa lã chã giọt lệ sầu
Trao ước hẹn thề câu bền sỏi đá
Rạng công danh sẽ gá nghĩa cau trầu

Đã bao Hạ mưa ngâu dài nỗi nhớ
Người biệt tăm hay nỡ vội vô tình
Em cứ tưởng bình minh hồng rực rở
Nào canh tàn trăn trở hứng điêu linh…

Chiều bảng lảng lộ trình qua lối cũ
Cảnh giờ đây héo rũ thiếu mỹ miều
Tim nhức nhối cô liêu lầm lũi phủ
Đời vắng anh vũ trụ bỗng tiêu điều.


September 20, 2019
Tam Muội

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm