người tình xuân
NGƯỜI TÌNH XUÂN
(Tú Danh Nguyễn Phạm)
Hỡi tình nhân còn trống đôi tay
Đã bước qua thời khắc triền miên;
Đông trễ hẹn những ngày sau cuối
Hoa có còn lạnh nơi đầu lá ,
Người đợi xuân hay xuân gợi tình.
Xuân càng đầy tình dâng tới cửa
Nắng xuân tràn tinh túy hơi xuân
Rắc tinh hoa tưới tình non trẻ
Đợi làm chi xuân sẵn trong lòng.
Xuân tràn trề nhựa sống con tim
Cho phơi phới hồn hoa với cỏ
Làn môi mềm mỗi sớm xuân tươi.
Xuân là tình, tình mơn trớn đôi bên
Một chữ xuân trách tình sao hờ hững
Tay còn trống hãy ôm trọn giấc xuân;
Nước tràn ly, xuân tràn qua hơi thở
Đợi nắng sớm gõ cửa gọi mời hoa
Thì thầm vào nhau những niềm vui nhỏ.
Hãy quyện lẫn Xuân tình tươi phơi phới
Gieo vào xuân cả một giấc mộng đào
Thì xuân tới, xuân tươi rồi sẽ tỉnh
Máu xuân tràn rạo rực tuổi xuân non,
Xuân của lòng là muôn thuở xuân tươi
Nắng vào xuân phơi phới dâng tình đầy.
(31/12/2018)
Trọng trách của tôi là gì? Hay một người vận chuyển!