Poem logo
Poem logo

buổi trà chiều

BUỔI TRÀ CHIỀU
(Tú Danh Nguyễn Phạm )

Buổi trà chiều hôm ấy
Tôi gặp được em, người thương bé nhỏ.
Em có hay khi tình cờ gặp gỡ
Tôi đã yêu em như muôn thuở kiếp nào
Rồi có hay sự tình cờ khi ấy
Thôi thúc tôi lạc lối giữa mộng si.

Cứ tình cờ rồi tình cờ như thế
Ngỡ cố ý hay vô tình em nhỉ
Tôi cứ hẹn vào mỗi buổi trà chiều
Để gặp em, người thương bé nhỏ.

Rồi cứ mỗi buổi chiều như thế
Em khoác trên vai chiếc Áo trắng ngà
Quyện hương tóc hay hương trà man mát
Làm tôi say suốt muôn đời vạn kiếp.

Cứ ngày ngày rồi chiều tà lại đến
Vẫn nụ cười trên môi, em làm tôi ngây ngất
Biết đơn phương nhưng lòng sao thổn thức
Em biết không ? Tôi lạc lối đường tình.

Rồi một ngày lại đến buổi trà chiều
Tròn một năm tôi lén nhìn em nhỉ
Tôi bạo gan ngồi vào bàn cạnh cửa
Để gặp em thổ lộ vạn tâm tình.

Tôi cứ ngỡ trà chẳng đắng bao giờ
Ấy vậy mà hôm nay cay đắng quá.

Rồi cứ mỗi buổi chiều như thế
Tôi chờ mãi, chờ mãi người thương nhớ
Em biến mất như một làn sương khói
Chẳng bao giờ tôi tìm được em nữa
Người con gái mang hương tóc hương trà.

Tình đơn phương chỉ dành riêng tôi nhỉ
Tiếng yêu đầu tôi chưa kịp ngỏ lời
Mãi chờ đợi trong hoài niệm quá khứ
Vì em gái mang tên người thương.

(Tú Danh Nguyễn Phạm- 08/08/2017 )

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm