thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1501)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1501)
Nốt Trầm Vấn Vương
Say sưa ngây ngất vần thơ
Say thương, say nhớ, say chờ...Nàng ơi!
Ban mai văng vẳng ru hời
Lời thương tiếng nhớ gợi chơi vơi lòng
Đôi bờ ngăn cách con sông
Tâm tư canh cánh một dòng vấn vương
Trên cành đọng bấy giọt sương
Là bao khắc khoải dặm trường đôi ta
Để cho những buổi chiều tà
Bước chân lặng lẽ, ngân nga nỗi niềm
Dẫu sầu len lỏi chích tiêm
Há sờn cõi dạ, vọng điềm linh thiêng
Bện tơ thắt chỉ xích xiềng
Giăng trời lấp lánh, trăng nghiêng đỉnh đồi
Miếng trầu thắm đỏ vành môi
Hẹn nhau Ô Thước bồi hồi xuyến xao
Đậm đà tha thiết biết bao
Mưa dầm, nắng hạn giữa bầu thênh thang
Luyến lưu, nhung nhớ vô vàn
Đìu hiu quạnh quẽ, lâng lâng con thuyền
Bến trăng ước mộng nối duyên
Thời gian chầm chậm cánh uyên cũng thành
Hiện thời dư lệ long lanh
Tháng ngày thổn thức tóc xanh bạc màu
Canh dài trăn trở nhớ nhau
Đây buồn khoé ngọc, kia dàu dàu mi
Đớn đau nghịch cảnh luỵ vì
Hoá công trêu ghẹo, thiên di gập ghềnh
Khiến bồn chồn mãi lênh đênh
Gió vờn, sóng vỗ, ngả nghiêng thẫn thờ
Trên cao vạt xám lững lờ
Rớt buồn đẫm hạt phủ mờ thênh thang
Cố tay chèo lái dặm ngàn
Dõi trông diệu vợi, võ vàng xác thân
Bão giông thoắt cũng tan dần
Ló vầng ráng mỡ ngoài sân chim chiều
Rỉa lông thánh thót phiêu diêu
Như tình ta đó, vạn điều chóng bay
Bởi tim khắc trọn câu này
Sắt son bền bỉ, đắng cay chẳng chùng.
September 23, 2019
Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội