Poem logo
Poem logo

thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1506)

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1506)

Của Mình Mà Chưa Thể

Đêm từng đêm lặng ngồi yên thao thức
Chuyện xa gần từng phút vẫn miên man
Một cái gì như bâng khuâng, day dứt
Rỉ rả bào, châm chích ở con tim...

Nhìn cuộc sống triền miên chìm vất vả
Thế thái đời tơi tả phủ vây quanh
Cô đọng gọn cam đành bao trước mắt
Còn lại thì, mặc gió lướt qua nhanh

Tự nung nấu, tự mình phương lo lắng
Dãy thăng trầm lận đận, cố tìm vui
Lờ lững chảy ngược xuôi ngày mấy bận
Kiếp mảnh thuyền chấp nhận thế mà thôi

Có những lúc ngậm ngùi, nhung nhớ thuở
Nhớ chuỗi dài, rạng rỡ nét hồn nhiên
Nào canh cánh muộn phiền hay trăn trở
Chỉ sớm chiều hít thở ngọn hoa niên...

Bỗng một hôm nỗi niềm xưa được biết
Xúc động tràn, đỉnh loé ánh quang linh
Rồi thỉnh thoảng dáng hình thương thân thiết
Thoáng chập chờn, ghị siết quả rung rinh

Kể từ đó trăng tình soi gợn nước
Bến đò khuya mấy lượt khách sang sông
Cánh chèo mỏi đã neo dòng cắm cột
Bất chợt thành chim hót buổi hừng đông

Vương vấn mãi xoay vòng nơi tâm tưởng
Bước lang thang vọng hướng mịt mờ khơi
Duyên đưa đẩy, sáng ngời, em lởn vởn
Bóng vợ hiền tới chốn...Để chơi vơi...


24/9/2019
Nguyễn Thành Sáng


Còn Đây Hồn Trinh Bạch

Kiếp trôi nổi giữa dòng đời vô định
Bận tranh dành rủng rỉnh với hầu bao
Ngồi vắt vẻo tự hào trên hưng thịnh
Chuỗi miệt mài toan tính khiến xanh xao

Buông vó ngựa thều thào nơi tĩnh lặng
Thua những gì và thắng được điều chi
Sao mải miết duy trì trong ngục đắng
Vớt hanh vàng, trĩu nặng nỗi sầu bi

Thoáng ngoảnh lại xuân thì đà chớm nửa
Sống sang giàu, tim chứa đựng tơ vương
Cảnh sung túc mà dường như ngọn lửa
Thiêu đốt dần, chảy nhựa, xát vết thương

Tận sâu thẳm dáng hường rơi lận đận
Bướm vờn qua, ong quẩn lại, hững hờ
Đâu kén chọn hoặc thờ ơ rải phấn
Dẫu héo tàn hoa vẫn lạnh trơ trơ

Trời run rủi đôi bờ đêm hạnh ngộ
Để sóng xô bọt vỗ đến cõi lòng
Nhịp rung động hằng mong nay nhấp nhố
Xoải tung hoành, vùi khổ, nhặt thong dong

Anh tha thiết gửi vòng tay ôm ấp
Mở tim yêu tràn ngập ánh trăng tình
Thêu mơ ước đón bình minh ló lấp
Phả không gian từng chập kết bóng hình

Nhưng ngang trái điêu linh làm lỡ dở
Luống bẽ bàng gương vỡ mộng chua cay
Hồn trinh bạch đoạ đày lưu luyến nhớ
Phút giây nào, duyên nợ khỏi lắt lay?


September 25, 2019
Tam Muội

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm