vô đề 05242010
VÔ ĐỀ 05242010
Như dòng sông không được về biển cả
Tâm hồn anh khao khát muôn đời
Quê hương cũ mịt mờ chừng xa lạ
Nhủ lòng đau ngờ ngợ đất trời
Sương bãng lãng từ hoang đường vời vợi
Vướng hồn anh trăm mối tơ vò
Buồn đau đáu mối sầu muôn sợi
Còn bao nhiêu phiền muộn xô bờ
Thôi biết nhủ tâm hồn nỗi sợ
Xót xa thơ ngày tháng hoang tàn
Anh vẫn biết những vật vờ ngờ ngợ
Chẳng còn chi ngoài những bẽ bàng
Chân hạnh phúc chẳng biết thù biết bạn
Vẫn an nhiên như đời sống dại khờ
Còn mong đợi 1 ngày kia dòng cạn
Trơ đáy lòng chỉ một giấc mơ
Trần minh Hiền Orlando, thứ hai 24/5/2010