thơ giận rồi
Thơ ơi mi giận ta à
Đời quá mệt mỏi, ê a chi nhiều
Thương yêu đong đếm bao nhiêu
Trao hoài chưa đủ, vạn điều gian nan
Bây giờ sức khỏe là vàng
Trau dồi thể lực, kẻo toan về già
Mệt rồi chữ nhả không ra
Mắt mờ, óc tối lê la tháng ngày
Rã rời thể xác, chân tay
Bi quan, buồn bã bám ngay bên mình
Thơ ơi, xin chớ lặng thinh
Mà hãy chắp cánh, tượng hình bao dung
Tha thứ suy nghĩ điên khùng
Dẫn dắt tôi mãi ung dung nhẹ nhàng
Thương yêu thường hãy ghé ngang
Để thơ chất chứa muôn vàn niềm tin
Yêu người như thể yêu mình
Dòng thơ là những ân tình không phai