phận bạc
Sao mà cuộc sống quá tai ương
Nghĩ mãi trong ta thấy chán chường
Hạnh phúc chia lìa tâm tủi hận
Duyên tình cách trở dạ sầu vương
Buồn cho thế sự nhiều ai oán
Xót bởi niềm riêng lắm đọan trường
Phận bạc theo hoài xin thấu hiểu
Bao mùa quạnh quẽ chẳng người thương.
P/s: Nên đành gởi trọn áng văn chương
VÕ QUANG HÂN
Đà Nẵng 02 - 10 - 2016