thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1531)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1531)
Giấc Mộng Dương Đài
Vằng vặc trăng thanh lưng lửng trời
Bềnh bồng mây trắng ruổi rong chơi
Nước reo uốn lượn quanh triền núi
Sóng nhịp rì rào xuôi biển khơi
Non ngàn hùng vỹ độ phì nhiêu
Bát ngát cỏ cây thật mỹ miều
Phiến đá rêu phong Chàng ghé lại
Thưởng dòng thác vỗ lạc phiêu diêu
Pha lê lấp lánh đọng nhành mai
Gió thoảng phất phơ chực vỡ dài
Tay đặt chén vàng lay cánh nhẹ
Từng hồi lẩy giọt tợ khoan thai
Hương mật tinh sương thay thế nồng
Nâng mời đối ẩm chuỗi hằng trông
Thiếp so trục phím êm đềm khảy
Vũ điệu sắt son nghĩa vợ chồng
Ấm áp vai kề ngắm hoả châu
Lung linh sắc biếc nhuộm muôn mầu
Thiên nhiên hữu cảnh gieo tình tứ
Mắt ướm môi đầy gắn chặt thâu...
Trước như sa mạc cỗi cằn khô
Đối bóng thời gian lạnh giấc hồ
Đắp chiếc chăn đơn, lòng nhỏ lệ
Muộn sầu vắt vẻo cõi hư vô
Từ khi Mình đến trải dòng thơ
Xao xuyến tim yêu ngớt thẫn thờ
Cảm chốn Ta Bà thêm ý sống
Thả hồn lãng đãng bến sông mơ.
October 6, 2019
Tam Muội
Còn Hơn Phải Lẻ Loi
Hay! Hay! Nàng nói thật là hay
Đã khiến lòng Ta say lại say
Hãy rót đầy thêm! Thêm chút nữa
Để cùng sưởi ấm trọn đêm nay...
Nương có thấy chăng! Dãy xám mờ
Nhẹ nhàng du ngoạn giữa khung thơ
Thảnh thơi bên gió dìu êm ả
Từ cõi mù khơi đến khuất bờ
Vẫn vậy nghìn năm như thế mãi
Gió mây bậu bạn chẳng lìa nhau
Nếu như thiếu gió mây sao thể
Đây đó thênh thang thoả ngắm bầu
Và nếu không mây, cánh lướt ngàn
Làm sao thưởng thức ánh trăng vàng
Khi long lanh toả, khi chìm tắt
Kết cấu tuyệt vời nhạc khúc ngân...
Còn kia hùng vĩ trải mênh mông
Vạn kỷ thiên thu vỗ bập bồng
Sự sống muôn loài ngầm biển nước
Loang dài ngóc ngách khắp dòng sông
Lai láng quyện hoà khối đại dương
Sanh hơi, chuyển lộng, tạo làn sương
Cho tràn sắc thắm, nhiều đua nở
Rồi cũng đổi thay để lắm buồn...
Thà vậy còn hơn phải lẻ loi
Đêm đêm thao thức dưới vầng soi
Lúc tròn khi khuyết nào ai hiểu
Chỉ thấy đìu hiu, nghẹn tiếng cười...
6/10/2019
Nguyễn Thành Sáng