thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1532)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1532)
Vương Vấn Nỗi Niềm Xưa
Sóng nước, dòng sông buổi lớn ròng
Vẫn lờ lặng lẽ sắc thanh trong
Sương lam ẩn hiện, màu lan toả
Dưới ánh vầng dương trải nắng hồng!
Nơi đây một thuở mộng vườn sinh
Cánh bướm sầu ai nức nở tình
Đêm vắng hanh hao buồn nhỏ mộng
Mơ màng, vọng tưởng đoá hoa xinh
Ngày tháng thân nầy cứ lượn chao
Cành kia nơi ấy, mãi bay vào
Bao lần ngân tiếng tim khua động
Mà thắm vô tình chẳng lắc dao
Đêm sương mù mịt, bầu cô tịch
Dõi bóng, thẫn thờ, nỗi nghẹn vơ
Bỏ gánh đêm trăng, mò suối ánh
Vơi niềm tan tác, héo thu chờ!
Ngờ đâu lạc gió, xé mây ngàn
Quấn cánh lỡ làng rách toạt ngang
Rụng rã tơi bời, rơi nát xác
Nghẹn ngào hồn bạc lịm mơ trăng…
Vần thơ, ý nhạc bến xưa còn
Dẫu tháng năm dài vẫn đượm hơn
Tiếng nấc tận cùng ôm quạnh quẽ
Gieo niềm rung cảm chuỗi hoàng hôn
Giờ đây loáng thoáng khúc cung đàn
Vượt vút thượng tầng, cõi lộng ngang
Vương vấn hương xa, hồn dĩ ảnh
Dạt dào, lãng đãng giấc tơ vàng!
Nguyễn Thành Sáng
Vô Tư Thuở Tóc Đuôi Gà
Niên học thoáng đây sắp mãn rồi
Khi màu phượng đỏ ửng vành môi
Tiếng ve rộn rã sau tàng lá
Vạt nắng hanh vàng lững thững trôi
Kỳ thi tốt nghiệp vấn vương lòng
Lặng lẽ ghế ngồi ngắm bướm ong
Chao lượn kiếm tìm hoa hút mật
Hầu tăng sức lực tháng ngày rong
Rón rén chân Ai nhịp khẽ khàng
Tay cầm gói giấy vẻ như đang
Ngập ngừng, lúng túng, hơi do dự
Thoắt đễ trên bàn lẹ lướt sang
Ngỡ ngàng bối rối giở ra xem
Chiếc hộp pha lê phủ lụa kèm
Xinh xắn thắt nơ hồng phấn lợt
Dưới tầng mảnh giấy, mực còn lem
Kể đoạn tình trường ôm ấp ôm
Trầm ngâm lẻ bóng hứng sao hôm
Gầy đêm mộng tưởng cùng chung bước
Đủ thiết tha nhau thưởng gió nồm
Tương tư gửi gắm tóc đuôi gà
Óng mượt đen huyền vòng cột ba
Bồ kết thoảng say, say giấc điệp
Trâm cài hoa trắng, trắng kiêu sa...
Đâu ngờ quá khứ nợ duyên vay
Lúc biệt quê nhà vướng lắt lay
Lời ngỏ tạm chôn, đời viễn xứ
Chừ quay trở lại, đà heo may.
October 6, 2019
Tam Muội