thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1538)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1538)
Nỗi Lòng Của Anh
Em à! Hãy sát lại gần bên
Cho nghĩa gối chăn nụ nở cành
Rồi khẻ đôi lời cùng bạn ngọc
Những gì sâu kín của lòng anh!
Em à! Hoàn cảnh của nhà ta
Thiếu trước, hụt sau vẫn thế mà
Lo lắng, ưu tư canh cánh mãi
Không gian cả khối phủ dương tà
Em à! Cằn cỗi ruộng vườn kia
Lắm sức nhọc công chẳng khá gì
Ki cóp, cầm chừng sau gặt hái
Quanh năm rầu rỉ cứ lê thê
Em à! Chưa có con còn vậy
Chừng có rồi như phủ ngập mây
Tránh khổ cho nên anh phải liệu
Cố xoè đôi cánh một loài bay
Em à! Vì vậy việc giao du
Quen biết, đó đây chốn chợ đời
Hầu tạo dễ dàng bươi kiếm sống
Phải đành chấp nhận tới lui thôi
Em à! Nhiều lúc phải dây dưa
Mật ngọt. lời ngon để “được mùa”
Vui vẻ, hề hà trao tiếng cảm
Biến thân thành gió thổi hanh trưa
Em à! Bởi thế nên quen nhiều
Rộn rã, ra vào giữa tiếng kêu
Lúc nhặt, khi khoan, khi điệp khúc
Sớm chiều đón nhận biết bao nhiêu…
Em à! Thỉnh thoảng vắng xa em
Nhằm bửa lăng xăng tới đỏ đèn
Để quạnh hiu buồn, em ngóng đợi
Héo hon, vò võ tím con tim…
Đừng sầu nghĩ ngợi nhé người thương
Hãy xoá băn khoăn, dẹp nỗi buồn
Tìm hướng tương lai bầu sáng sủa
Tạm thời anh gác… để trên đường!…
15/7/2018
Nguyễn Thành Sáng
Nghẹn...
Nghẹn khi bác sĩ báo tin buồn
Thạch Thảo ho gà hộc máu luôn
Đường ruột nhiễm trùng thời cấp tính
Còn đâu giây phút sởn sơ chuồn
Nghẹn tuổi thanh xuân đang rạng ngời
Bay tà áo trắng chuỗi rong chơi
Gom mây nhặt lá xây hoài bão
Bỗng lốc điêu tàn rụng tả tơi
Nghẹn sao vóc liễu luống bào mòn
Mơn mởn bây chừ đã héo hon
Suối mượt thoáng đà khô khốc cạn
Thâm bầm một thuở ửng hồng son
Nghẹn tình chớm nở vội chia li
Há muốn Dấu Yêu chuốc luỵ vì
Đành bạc như vôi, vôi nhạt thếch
Rẽ dòng mà lệ đọng hoen mi
Nghẹn thấy Cha già ngưỡng bảy mươi
Vẫn mang số kiếp hẩm hiu người
Gắng chèo tam bản ra sông cái
Ngặt vướng đá ngầm, sóng nuốt tươi
Nghẹn đôi tay thép nay sần sùi
Ánh mắt quật cường đố tháo lui
Gặp sói lang hùm hề nản chí
Chắc rìu che chắn, gia đình vui
Nghẹn nhìn Mẹ rớt cảnh chơ vơ
Vất vả phận tằm kéo nhả tơ
Sức hạc giờ như đèn trước gió
Bởi vòng ác nghiệt của thiên cơ
Nghẹn bóng thời gian chậm não nề
Giày vò thiếu phụ phủ lê thê
Tảo tần hôm sớm còng lưng chẳng
Quản ngại than phiền hay tỉ tê
Nghẹn xót xa đời gây khó khăn
Bầy chim về tổ chợt mưa ngăn
Dập dồn phành phạch ngả nghiêng cánh
Rớt xuống bãi hoang chấn động hằn…
Ngẫm nghĩ hoá công khéo sắp bày
Muôn vàn trái đắng, nếm chua cay
Nghiệp gieo khắc khổ trùm nhân loại
Biết đến khi nao thoát ngục đày?
October 9, 2019
Tam Muội