thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1542)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1542)
Lữ Khách Nghe Đàn
Khúc nhạc du dương tận cõi ngàn
Nhẹ nhàng, dìu dặt đượm hồn trăng
Gợi bao vương vấn tình quê cũ
Xúc động lòng ai cứ mỗi lần!
Nghe đàn từng điệp trổi ngân nga
Viễn xứ ngày thu nhớ thuở ngà
Những buổi cơm chiều ngon tuổi mộng
Bao đêm trăng sáng thắm hồn hoa
Nhớ dòng sông chảy, nhớ con đò
Bến nước êm đềm trải ý thơ
Mái lá rêu phong, niềm vọng tưởng
Hồ ao sóng gợn, tím chơ vơ
Nhớ phố chợ đông, tấp nập người
Lựa mua, gói bán thật là vui
Bức tranh rõ nét hèn sang phận
Mỹ vị cao lương với tạm thời!
Rồi đàn tiếp khảy khúc sầu ai
Nghĩa Mẹ, tình Cha, chuỗi tháng ngày
Một khối thâm tình nuôi ý sống
Giờ đây diệu vợi, gió heo may…
Vì sao em hỡi! Phải xa quê?
Để những chiều thu vọng ánh thề
Suối biếc loang tràn rơi thổn thức
Tơ lòng từng sợi kéo lê thê
Vì sao lại duỗi cánh tha hương?
Để khát tình quê trổi nhịp buồn
Khiến kẻ lữ hành vương nỗi cảm
Nghe từ sâu thẳm tiếng rung chuông!...
11/8/2016
Nguyễn Thành Sáng
Ải Trầm Luân
Nhật báo vô tình đã khiến xui
Trưng hình bé gái đang lui cui
Làm tim day dứt luồng thương cảm
Mạch huyết xốn xang chuỗi ngậm ngùi...
Nhặt nhạnh từng que nhóm lửa hồng
Lập loè yếu ớt giữa trời đông
Ngây ngô nét mặt dường như gợn
Loáng thoáng suy tư nỗi chất chồng
Trơ trọi lấm lem quạnh quẽ ngồi
Mắt trông mù mịt lững lờ trôi
Ước mơ chấp cánh xây hoài bão
Bỗng chốc sững sờ phận cút côi
Phân định tương lai sẽ thế nào
Khi niềm sợ hãi vút tầng cao
Khắc sâu trí nhớ cơn tàn lụi
Một sớm cuốn phăng đẫm máu đào
Khốc liệt chiến tranh giáng xuống làng
Đạn bom giày xéo phủ màu tang
Cướp đi mạng sống, gieo ly loạn
Thống khổ chênh vênh ngưỡng bẽ bàng…
Xót cảnh trẻ thơ ngẫm đến mình
Thiếu niên vất vưởng ải bình sinh
Song thân thất lạc trong càn quét
Đành phải nương nhờ cửa thánh linh
Tuyệt vọng chán chường chẳng thiết tha
Tắt nguồn động lực mãi ngâm nga
Cửa nhà tài sản, xuôi sông biển
Ngắn ngủi phù vân, tất thảy là.
October 10, 2019
Tam Muội