tha phương
Tác giả:
Duyên Anh
Nỗi em thẹn phấn son người
Bước vui hụt hẫng rã rời phồn hoa
Soi gương mất dáng kiêu sa
Giật mình bỗng thấy cái ta bẽ bàng
(1987)
|
trót quên
Tác giả:
Duyên Anh
Gửi Huy Cận, thi sĩ yêu thơ Paris của tôi. Vòng tay ôm cái trăm năm. Vòng tay ôm cả nín câm đất trời. Vòng tay ôm thế ôm thời. Vòng tay ôm gọn cuộc đời thâm u. Vòng tay ôm lý tưởng ngu. Vòng tay ôm chủ nghĩa mù nhỏ...
|
phù ảo
Tác giả:
Duyên Anh
Ngồi đây cứ tưởng ngồi đâu
Không xin ở lại, chẳng cầu ra đi
Trong ta bít lối chia ly
Ngoài người biết có nẻo về thênh thang
Thoáng ban mai, vội chiều tàn
Mới hay hồn đã úa vàng kiếp xưa
(1975)
|
sắt thép đau
Tác giả:
Duyên Anh
Hồn ta thanh sắt đường rầy
Con tàu oan nghiệt tháng ngày nghiến lên
Cường toan nhỏ giọt đêm đen
Lặng thinh ta đếm ưu phiền rụng rơi
(1974)
|
ru ta, ru người
Tác giả:
Duyên Anh
Tặng thầy Nhất Hạnh. Ngủ ngoan, thôi hãy ngủ ngoan. Sáng chưa hạnh phúc đã oan nghiệt chiều. Ta trên sầu đạo buồn thiu. Mịt mù cõi đến, đìu hiu cõi về. Ru em nghiệp chướng não nề. Ru anh trái đắng đam mê vừa tàn. Ngủ ngon...
|
nghịch thiên
Tác giả:
Duyên Anh
Thản nhiên ngước mắt ngạo trời. Trong cơn hồng thủy vẫn cười ngửa nghiêng. Kể từ đời tắt lửa thiêng. Nỗi ta đối địa ngịch thiên mộng cuồng. Chém ngang độc nhất vô song. Tìm ra cái lẽ vô cùng thênh thang. Hỡi ơi tai đục trần...
|
niên thiếu
Tác giả:
Duyên Anh
Thuở ấy mây non với gió mềm. Nắng vừa ấm để mọng môi em. Nụ hôn mừng tuổi ngon như tết. Anh bảo em rằng mới tháng giêng. Tiếng trống đình vang tự sớm mai. Xuân em còn hứa hẹn lâu dài. Hồn nhiên thức trắng đêm tam cúc. Anh...
|
trái núi
Tác giả:
Duyên Anh
Núi cao, trái núi thật cao
Không nghe giun dế lao xao điệu hèn
Núi im, trái núi thật im
Không nghe cú rúc, rắn gầm, sói tru
Núi to, trái núi thật to
Một hôm bắt tiếng hư vô gọi mình
|
sông lấp
Tác giả:
Duyên Anh
Giòng sông cũ, làm sao anh quên được. Tuổi thơ anh theo con nước vui buồn. Tháng giêng xanh anh lơi thú bơi truồng. Chờ hạ chín thả bềnh bồng ước rối. Bờ bên kia đợi chờ anh phạm tội. Vải ngọt lừ bầy tu hú rủ rê. Sợ sóng to...
|
nhớ cổ tích
Tác giả:
Duyên Anh
Quê nhà mẹ có giàn thiên lý. Một dãi râm hiền giữa nắng trưa. Những chuyện nghe hoài không biết chán. Bắt đầu là ngày xửa ngày xưa ... Tiếng sáo diều ai làm nhạc đệm. Chống gươm con bọ ngựa mơ màng. Thấy chân cổ tích đi...
|