vẫn trái tim ta
Vẫn Trái Tim Ta
Chẳng hiểu vì sao mấy bữa nay
Đầu ta như thể ngập đầy mây
Mịt mù, u ám đùn che phủ
Để khối tâm tư chất chứa nầy...
Vật vờ rung lắc, lạc chơi vơi
Bứt rứt, giằng co giữa ép nhồi
Khiến dã dượi đờ rồi giãy giụa
Khi yên, lúc động mãi không thôi
Có phải hồn thơ đã mỏi mòn
Muốn quay trở lại nẻo lâm sơn
Không gian tĩnh lặng, chìm cô tịch
Giũ sạch ngày qua chuyện mất còn!
Hay buồn thấy kẻ mải mê thơ
Sớm tối ra vô dạ thẫn thờ
Vọng ánh trăng nghiêng bờ đỉnh ngạn
Trèo cây rụng lá ở trong mơ
Hoặc trách giận hờn một nỗi thương
Đẩy sầu chất ngất đỉnh tư tương
Cho vàng võ xác, bầu hiu quạnh
Góc vắng chơ vơ, cạn chén buồn...
Nếu vậy thì thôi! Thơ cứ đi
Cũng đừng trăn trở bận lòng chi
Bởi tha thiết lắm, giờ phai nhạt
Nghĩ ngợi, băn khoăn nghĩa lý gì
Còn niềm vương vấn, hoài vương vấn
Vẫn trái tim ta mỗi độ chiều
Man mác, dạt dào nghe mé cỏ
Từng hồi điệp khúc nỉ non kêu...
18/10/2019
Nguyễn Thành sáng