thu ca
Tác giả:
Võ Phiến
Tháng chín rồi. Ngày mỏng quá ngày ơi. Sắc xanh là sắc da trời. Mong manh là khói lặng lời là mây. Cả một ngày thong thả đếm từng giây. Chân trời rộng li ti từng sợi liễu. Đường cát trắng có trúc gầy yên yếu. Mặt hồ im nước...
|
về
Tác giả:
Võ Phiến
Ra đi tuổi chẵn năm mươi
Năm mươi tuổi nữa nào nơi ta về
Ngàn năm mây trắng lê thê
1975
|
tạ từ thân xác
Tác giả:
Võ Phiến
Ta đến từ đâu, đâu biết được. Đến đây được biết có Mình thôi. Gặp nhau từ thuở ban sơ ấy. Quấn quít nhau không một phút rời. Tiền thân dù có dù không có. Ta có Mình khi ta có đời. Có Mình, ta có luôn trời đất. Đã tuyệt vời...
|
sự chờ đợi
Tác giả:
Võ Phiến
Nó không hình không sắc. Tuyệt không có tiếng có lời. Nó không có gì. Chỉ là một sự chờ đợi lặng lẽ. Thế thôi. Nó là sự chờ đợi từ vô thủy đến vô chung. Ai nấy lần lượt đến với nó, không ai gặp nó. Tất cả đều hướng về nó,...
|
đến
Tác giả:
Võ Phiến
Nhớ Ngọc Dũng
Mải miết ra đi, đâu tính đến
Đến nơi nào?
Bảy tám mươi năm, rồi cũng đến
Đến rồi sao!
11-1998
|