Poem logo
Poem logo

hãm địa

Tác giả: Lâm Chương
Tôi ở đây núi rừng Việt Bắc
đời hãm vây trong nỗi khốn cùng
vách núi ngăn tư bề chớn chở
rừng âm u sương muối đại ngàn.

Những bạn tôi ngồi như cổ thụ
già trăm năm trước tuổi không ngờ
manh áo vá che mùa gió chướng
mặt hao gầy râu tóc xác xơ.

Nay rướm máu sức người cùng tận
buổi chiều về không đủ miếng ăn
nỗi cơ cực gặm mòn sự sống
cây khẳng khiu ngày tháng khô dần.

Mùa đông đến mưa phùn gió bấc
suốt mùa đông không thấy mặt trời
đêm lán trại chìm trong nỗi chết
tiếng cú kêu trù ẻo rợn người.

Thời mạt vận quỷ thần quay mặt
nghiến chặc răng kình với tai ương
người bỏ cuộc đi về với đất
chiếu bó thây nằm lại rẫy nương.

Hồn oan khuất la đà ngọn cỏ
mộ không bia lạnh ngắt chân đồi
mùa mưa lũ đất trôi nước cuốn
xoá nhoà đi dấu tích một thời.

Chốn hãm địa rừng hoang nước độc
trời sa mù ẩm đục quanh năm
mặt đất ướt xông mùi lá mục
nước suối khe mầm bệnh sốt rừng.

Trên ngàn xanh mồ hôi đổ xuống
phá rừng già đốt rẫy khai hoang
người với đất chung niềm đau nhức
đất lặng thinh phơi bãi tro tàn.

Những bạn tôi cây đời thiếu nước
cố ngoi lên thân xác mỏi mòn
bao nghiệt ngã xé lòng đau rách
ngọn tre già lã xuống tang thương.

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm