đổi lá thu vàng lấy nhớ nhung
Tác giả:
Nhược Thu
Em về chốn ấy nắng hay mưa. Có nhớ màu hoa giữa độ mùa. Cánh kiến chở buồn pha sắc phượng. Tô dày thêm mãi khối sầu xưa. Em về miền gió cát xa xôi. Nắng nứt chân chim khắp nẽo đồi. Em nhé những ngày yêu dấu đó. Xem như...
|
em đong thương nhớ bằng hơi thở
Tác giả:
Nhược Thu
Em đong thương nhớ bằng hơi thở. Là cả cuộc đời đong biết không ? Ôi cánh môi nào hôn rất vội. Tô hồng thêm mãi những niềm mong .. Xứ lạ quê người em có biết ? Đong nhiều nhưng ít nỗi thương nhau. Quê hương đất...
|
em hãy giả vờ như rất thật ..
Tác giả:
Nhược Thu
Van vỉ đi em bởi lỡ rồi. Hôn lần này nữa để rồi thôi. Ngày đi đất nước mình trăm hướng. Em lối buồn em tôi lối tôi .. Van vỉ đi em lỡ đẫn đờ. Môi hồng cắn vụn nát hồn thơ. Vần rơi lác đác gầy nghiêng nắng. Ôi nắng...
|
em ơi đời tựa cơn mê
Tác giả:
Nhược Thu
Em ơi đời tựa cơn mê. Khi ta còn có một quê hương buồn. Ba mươi năm lẻ mù sương. Bao bàn chân sáo còn vương tội tình. Đường đi lót mảnh điêu linh. Trường xưa em bỏ những hình bóng thân. Em đi đau chỉ một phần. Còn...
|
em giấu thu vàng trong lá bay
Tác giả:
Nhược Thu
Em giấu thu vàng trong lá bay. Làm anh nhìn cứ ngỡ thu say . Không say vì rượu em vừa chuốc. Say áo vàng chanh rực chốn này . . Có phải em gom hết mùi hương. Pha trong hơi thở nhẹ như sương. Mà sao mê đắm bao ong...
|
em chiên thơ úa giòn như cốm
Tác giả:
Nhược Thu
Em chiên thơ úa giòn như cốm. Chưa cắn nghe vần rơi ngổn ngang. Ai hốt giùm nhau đời vỡ vụn. Cho tình quên tủi khỏi đi hoang. Em nướng vần thơ ngào ngạt nhớ. Khói nồng chuyên chở mối tương tư. Tình không hiu hắt mà...
|
dặn dò
Tác giả:
Nhược Thu
Tôi chẳng có còn chi nữa đâu. Còn đôi ba chữ sót trong đầu. Còn đôi ba dấu huyền hỏi ngã. Cố giữ con mình khỏi kiếp trâu. Tôi dặn con mình nói tiếng Anh. Nhưng đừng nhuộm đỏ tóc mình xanh. Vì con mũi tẹt da vàng ủng. Nòi...
|
đôi bờ tóc phủ
Tác giả:
Nhược Thu
Thoáng gặp mà sao đã ước mơ. Dòng sông Thơ mịn chảy đôi bờ. Đồi bờ tóc phủ làn da trắng. Em phủ hồn ta ngập xác Thơ .. Em liếc nhìn Thơ hay liếc ta. Ta nghe run rẩy khắp Ngân hà. Sao khuya không sáng bằng đôi mắt. Nhận đắm...
|
đời mà không nhớ sẽ cô đơn
Tác giả:
Nhược Thu
Từ em anh có vần thơ lụa. Tha thướt như diều lướt gió say. Mưa nắng cũng hờn ghen bất chợt. Làm sao chia hết nhớ nhung này. Từ em anh thoáng nghe hơi nhạc. Êm dịu trên môi thắm ngọt ngào. Muôn vạn cung đàn chung khúc...
|
giả
Tác giả:
Nhược Thu
Em về ta muốn giả quên. Giả như em vẫn còn nguyên thuở nào. Để buồn em khỏi cần trao. Bờ môi vẫn giả ngọt ngào như xưa. Tiễn em trời cũng giả mưa. Cho đôi mắt ướt đổ thừa tại anh. Dìu em theo lối loanh quanh. Dài thêm đôi...
|