thế thôi
Ta lặng lẽ lục tìm nơi ký ức
Mối tơ sầu túc trực mãi buồng tim
Tháng năm trôi mỏi mệt bởi kiếm tìm
Nhưng chỉ thấy buồn ghim hoài đáy dạ
Anh có biết duyên mình nhiều nghiệt ngã
Nửa kiếp người vất vả cứ đeo mang
Thầm khát khao chút nghĩa nợ đá vàng
Ôm giấc mộng gửi vào trang lưu bút
Cuộc sống hỡi! Đã bao lần hẫng hụt
Rối tâm hồn nguyện giây phút bình yên
Ước mong xua những cay đắng muộn phiền
Thoáng vụt mất đời an nhiên tự tại
Ai hiểu được trên bước đường mê mải
Vẫn bóng hình cô gái của ngày xưa
Nhớ thương thôi ,chẳng biết nói sao vừa
Bởi thệ ước lời yêu chưa từng cạn.
6/11/2019