thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1603)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1603)
Mất Em Rồi Tôi Sống Với Ai Đây
Mất em rồi tôi sống với ai đây!
Khi ngày tháng mang đầy đau với nhớ
Chiều lại chiều bên bờ con nước chảy
Một cõi lòng tê tái, nghẹn chơ vơ…
Đêm sẽ vắng với khung trời bóng tối
Ngập ngụa sầu, nhức nhói bởi ly tan
Từng từng chập loang tràn muôn dấu hỏi
Tại vì sao tình hỡi! Vỡ vầng trăng?
Để tất cả những ngọt ngào âu yếm
Biết bao lần xao xuyến quả tim yêu
Trở thành ngọn đìu hiu vờn sóng biển
Chậm từ từ tan biến dưới mây treo
Còn đâu nữa, cho tôi thương, tôi tưởng
Lúc đông về gió chướng thổi văng xa
Mảnh khô héo đẩy va vào một hướng
Chao đảo vòng, vất vưởng phủ lên hoa
Làm đoá thắm canh trường đang giá lạnh
Thêm rụng tàn hứng nặng khối sương thu
Mỏi rã rời, lắc lư sà sụp cánh
Khiến hương ngàn hụt hẫng dưới âm u
Còn đâu nữa cho tôi ngày mấy lượt
Vọng phương ngàn, thắm thiết một vần thơ
Ru hồn ái đợi chờ, yên thả giấc
Trên cánh đồng bát ngát giữa khung mơ…
Giờ lặng lẽ đào mồ chôn dĩ vãng
Nẻo khung trời loáng thoáng ngọn heo may
Âm vang buồn kéo dài từ sâu thẳm
Mất em rồi tôi sống với ai đây.
22/9/2017
Nguyễn Thành Sáng
Ngược Xuôi
Cơn gió giật thổi từ Nam đến Bắc
Cát bụi đùn dày đặc phủ không gian
Hoa cỏ cây bỗng hớt hải phàn nàn
Bao rác rưởi ngập tràn vô khắp nẻo
Vạt nắng gắt lêu nghêu luồn khôn khéo
Cũng tháp tùng làm héo thảm đồng xanh
Lạch sông đê khô khốc, tróc rễ cành
Gây hạn hán xung quanh đường quỹ đạo
Em ngược gió mộng vun tròn hoài bão
Kiếm tìm anh kết pháo uống rượu nồng
Thả đôi hồn quấn quýt quyện tầng không
Đan mối chỉ, vợ chồng duyên tiền kiếp
Em ngược nắng nối dây đàn khảy điệp
Vẽ lâu đài, cánh thiệp khắc họ tên
Cho Phượng Loan mùi mẫn dưới chăn mền
Xây tổ ấm vững bền hương thắm thiết
Anh xuôi gió phũ phàng câu vĩnh biệt
Phút chốc rồi kịch liệt bỏ ra đi
Chẳng nói năng hay để lại chút gì
Tựa mây khói vu vi theo chiều hướng
Anh xuôi nắng xé tan niềm tin tưởng
Xát vào lòng vạn trượng đắng chua cay
Gieo tổn thương thống khổ đếm từng ngày
Đau hụt hẫng, tim này như dao cắt
Buồn năm tháng mình ên gom góp nhặt
Những giọt ưu dẫn dắt buốt can trường
Thêm hạt sầu thổn thức chuỗi vấn vương
Nghe tủi phận, lạnh giường, đơn gối lẻ
Dấu Yêu hỡi! Dẫu thuyền nương gió nhẹ
Tắm nắng vàng ngấp nghé sợi say mê
Thì mãi đây, vẫn dõi bước quay về
Vui tái ngộ, trọn thề, nên giai ngẫu.
November 8, 2019
Tam Muội