thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1609)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1609)
Cà Phê Đơn Phương
Hoàng hôn tắt mây mù khơi bàng bạc
Cánh chim buồn xao xác réo gọi nhau
Phiến lá khô lác đác nhạt sắc màu
Màn ngăn ngắt dàu dàu che dáng ngọc
Vỉa hè vắng gió mơn man làn tóc
Khàng khẽ lùa thổi dọc giữa đa đoan
Ngọn chơi vơi đang chế ngự hoàn toàn
Tận sâu thẳm dần loang vào tâm khảm
Xám lãng đãng tô thêm bầu ảm đạm
Tiếng dương cầm rung thảm thiết cất vang
Điệu bi ai trầm bỗng khúc lỡ làng
Dòng khắc khoải mênh mang bao khao khát
Bài Chim Sáo chú Minh Vương vừa hát
Gợn linh hồn ngột ngạt vỡ buồng tim
Yêu đơn phương là nhận lấy phủ chìm
Trong luyến nhớ ngàn kim khâu châm chích
Ngồi lặng lẽ đếm đồng hồ xê dịch
Dãy hành lang rả rích giọt mưa ru
Tìm vòng tay quen thuộc dẫu mặc dù
Chỉ mơ ước để bù vơi nỗi nhớ
Ánh mắt ấy khiến đăm chiêu trăn trở
Có phải chăng duyên nợ thuở thiên thời
Nên kiếp nầy vướng bận mãi tả tơi
Ngàn đắm đuối rã rời khi đêm xuống
Âm lách cách tay khoấy đều chiếc muỗng
Bao vắn dài là uống bấy đắng cay
Chuỗi tương tư cuộc sống rớt đoạ đày
Yêu dấu hỡi! Tình này em trọn gửi.
February 4, 2019
Tam Muội
Man Mác Dưới Đầu Đông
Thu lặng lẽ khuất dần về diệu vợi
Đông lại từ xa tới phủ mênh mông
Hàng cây cỏ mang lòng trông ngóng đợi
Hay chán chường, mệt mỏi chuyện tồn vong...
Sao dàu dàu cuốn cong cành nhánh rũ
Như muốn rơi, muốn hú gọi mùa đi
Hoặc tất cả những gì trong một thuở
Làm chứa chan luyến nhớ, nghẹn suy vi
Đây lá héo thầm thì câu vĩnh biệt
Kia bướm hường tha thiết kiếm hương xưa
Đó thoang thoảng ngọn lùa ru giấc điệp
Nọ kiến vàng thiêm thiếp ổ say mơ
Bao thứ ấy hiện giờ hình tan tác
Để lưu tình tiếc mất nỗi niềm lay
Vi vút thổi kéo dài cơn rung lắc
Ngờ ngợ dòng phảng phất cánh heo may...
Ta vẫn vậy, cứ ngày nơi quán vắng
Cũng cái gì nằng nặng giữa con tim
Thong thả ngụm, im lìm chìm sâu thẳm
Vị nồng nàn lẫn đắng quyện hồn chim
Chim biển bắc bay tìm nam biển lớn
Gặp thênh thang lởn vởn áng mây sầu
Xúc cảm dạ nhìn bầu loang loáng nhạt
Chạnh cõi lòng man mác bóng câu đau
Trăm kỷ niệm ngọt ngào thời xuân trẻ
Những nỉ non khe khẽ gợi yêu đương
Lửa hừng hực phả luồng trên sỏi đá...
Tất cả nầy rỉ rả đọng thành sương.
10/11/2019
Nguyễn Thành Sáng