Poem logo
Poem logo

thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1610)

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1610)

Khắc Ghi Ân Nghĩa Thầy

Ta đã nguyện một lời son sắt
Kể từ ngày gánh Tiểu Giang San
Dầu cho cảnh sống phũ phàng
Lòng ta sắt đá, kiên gan đối đời!

Ta vẫn biết! đầy vơi bão tố
Như sóng ngàn, nhấp nhố đại dương
Trăm đường, vạn nẻo bi thương
Bủa vây khốn khó trăm đường ta đi

Có những cảnh suy vi, cay đắng
Những nỗi buồn nằng nặng vành mi
Biết bao nghịch cảnh lâm li
Giăng chờ, rước đón bước đi cuộc đời!

Có những cảnh chơi vơi thầm lặng
Nghe nỗi sầu thấm đậm trong tim
Tâm tư trĩu nặng xới tìm
Con đường tiến thoái, cánh chim giữa trời

Có những cảnh đầy vơi tâm sự
Thấy nỗi lòng tư lự, bâng khuâng
Chỉ mình than thở cùng trăng
Đêm sâu mờ mịt, trào dâng nỗi niềm!

Có những cảnh lim dim, gù gật
Gió heo may phần phật ru hồn
Nỗi lòng khắc khoải, héo hon
Bởi đời, cảnh sống chập chờn, nguy nan...

Ngọn lửa sống trên sàn đá dắn
Thuở năm nào đã nặn hồn ta
Tiểu Gia một gánh san hà
Cũng nhờ lửa đó! vượt qua cảnh đời

Nhờ những buổi sao trời lấp lánh
Nghĩa Đệ Sư óng ánh canh khuya
Tâm cơ, Võ Đạo chẳng lìa
Có Thầy giáo huấn, sẻ chia với trò...

Gần bốn bốn năm đò xa bến
Tình bao năm, lởn vởn tháng ngày
Hôm nay tâm sự vơi đầy
Một niềm tưởng nhớ, đời dài còn đây!

Ân sâu, nghĩa nặng của Thầy!


Nguyễn Thành Sáng


Mừng Ngày Nhà Giáo

Hừng đông vừa vén bức màn mây
Vạt nắng pha lê lóng lánh đầy
Thảm cỏ mơ màng đang thả mộng
Bỗng hờn bởi tiếng trống bao vây

Báo hiệu buổi đầu niên học mới
Cổng trường khai giảng đón đàn con
Ngọn cờ phấp phới bay trong gió
Vài chú trên cành cũng véo von

Thầy Khôi chủ nhiệm dáng thư sinh
Mái tóc điểm sương uyển chuyển mình
Cặp mắt đa sầu nhưng phúc hậu
Khiến luồng loang toả, quả rung rinh

Mấy lúc giờ chơi cảm chạnh lòng
Cạnh bàn cặm cụi viết cho xong
Chấm bài soạn vở rồi suy nghĩ
Vầng trán in thêm bấy vết thòng

Gặp Trò phá phách vẫn ôn tồn
Chỉ bảo nhẹ nhàng cộng khéo khôn
Truyền đạt dăm điều lợi ích sống
Ngẫm mà dòng lệ chực vô ngôn

Tận tuỵ miệt mài hoài động viên
Từng li từng tí chẳng ưu phiền
Chăm lo rèn luyện mong sao giỏi
Rạng rỡ tương lai, bậc sĩ hiền...

Tháng nầy nữa đến ngày hai mươi
Là lễ hiến chương, thưởng nụ cười
Nhà Giáo Việt Nam hầu tưởng nhớ
Công lao dạy dỗ những mầm tươi

Dâng đoá hồng xinh kính đáp đền
Nghĩa đà sáng tợ ánh trăng lên
Ửng soi vạch hướng đường đi tới
Chân lý, tình người, đạo mạo nên

Đây tấm chân thành đượm chứa chan
Chúc tràn sức khoẻ mãi bình an
Thông minh trí tuệ hề mai một
Để cống hiến nhiều nơi thế gian

Ơn Thầy vĩnh viễn khắc tâm can!


November 11, 2019
Tam Muội

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm