thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1621)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1621)
Chạnh Lòng Nhớ Nhau
Khoảnh khắc phù vân dưới nắng sương
Sẽ không lâu nữa cuối con đường
Thả lòng thanh thản, thời gian đến
Bến cũ quay về Nghĩa với Thương
Mỏi mòn trông ngóng tóc pha sương
Nghịch cảnh đeo mang suốt dặm đường
Yêu hỡi! Niềm riêng bất chợt đến
Đãi đằng trút cạn với Hồn Thương
Cảnh vắng đìu hiu, giữa bốn tường
Nỗi niềm canh cánh nhớ người thương
Xa xôi cách trở, dòng ngăn cách
Bút trải vần thơ khoả nỗi buồn
Đêm đêm chiếc bóng rũ in tường
Da diết cõi lòng nhớ với thương
Héo hắt bởi sông ngàn núi cách
Đành đem giấy mực phôi pha buồn
Vườn tình hai đứa ngát làn hương
Êm ả du dương dưới ngọn luồng
Những tối trăng lên, bầu lộng ánh
Tửu hồng cạn chén giải sầu thương
Gió thoảng rì rào ngan ngát hương
Gợi bao thổn thức dưới mưa luồng
Trăng khuya hờn giận nào soi ánh
Để dạ ưu phiền ran rát thương
Da diết nỗi lòng thương vấn vương
Đêm đêm thao thức ngắm mây sương
Chập chờn trước mặt hình yêu dấu
Man mác con tim gợn sóng buồn
Yêu nhau tha thiết lại sầu vương
Lặng lẽ canh dài hứng tuyết sương
Nhói lệ loang mờ tô ảnh dấu
Mình ơi! Thấu hiểu nỗi đau buồn
Khăn tay nhè nhẹ khoé hồn thương
Lau lệ yêu đương, lệ nhỏ buồn
Hãy cố phôi pha yêu dấu hỡi
Thuyền duyên, bến đậu, đợi trương buồm.
November 15, 2019
Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội