Poem logo
Poem logo

thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1627)

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1627)

Tấc Lòng Gửi Hồn Mẹ

Xác Mẹ giờ đây đã liệm rồi
Quan tài lặng lẽ dưới đêm soi
Màu thu ảm đạm bao trùm phủ
Vĩnh biệt từ nay một ảnh đời!

Mẹ ơi! Biển nước ngập dâng tràn
Kỷ niệm xưa rồi, dậy sóng loang
Vạn thắm hương ngàn tình của Mẹ
Dật dờ, sống lại, tím lòng con

Miếng ăn, giấc ngủ, tắm, đi theo
Bánh ngọt, cà phê những sáng chiều
Lặn lội đường xa, tìm khúc ruột
Vui buồn, hảnh diện đứa con yêu…..

Lần lượt quay về ký ức con
Để ngàn thương nhớ mảnh trăng son
Xót đau vô hạn không kềm được
Giọt lệ lăn dài nỗi héo hon!

Rồi đây ngày tháng sẽ dần qua
suốt thời gian Mẹ khuất xa
Vĩnh viễn trọn đời không gặp nữa
Dòng sông lai láng ánh trăng thoa

Con thấy rứt ray với thuở nào
Vô tình để Mẹ phải sầu đau
Chỉ vì thuyền trẻ đang chìm ngộp
Dờ dật, quay cuồng giữa sóng chao

Giờ đây xin Mẹ hãy an lòng
Thả cánh bay về cõi mát trong
Giữa chốn trần gian còn ở lại
Các con chẳng phụ nỗi niềm mong!


Nguyễn Thành Sáng


Mừng Sinh Nhật Mẹ

Hôm nay tổ chức tại nhà
Mừng ngày sinh nhật Mẹ đà sáu hai
Thoắt thôi héo rũ nhành mai
Óng mượt suông dài nay lấm tấm sương

Theo Cha suốt mấy đoạn đường
Trải qua bao cuộc nhiễu nhương thủa thời
Nào giây phút được nghỉ ngơi
Trầm luân bể khổ đố lời thở than

Lúc Người mắc nạn kẻ gian
Ngục tù lao lý dặm ngàn xa xăm
Phực hừng ngọn lửa hờn căm
Tang hồ bồng thỉ, chừ tằm quấn tơ

Một thân côi cút vọng chờ
Vầng trăng nửa mảnh thẫn thờ bóng câu
Nhặt đàm tiếu, treo đỉnh đầu
Ngậm cay nuốt đắng dãi dầu nổi trôi

Sóng xô bão táp dập nhồi
Khiến lòng cô phụ từng hồi đảo điên
Cánh cò lặn lội bưng biền
U Minh rừng thẳm tận miền hoang vu

Khó khăn chẳng quản ngại dù
Tối nghe gió hú, trưa mù mây giăng
Xuân về cõi dạ đóng băng
Thu đông mòn mỏi, hạ hằng hoen mi

Vững thủ tiết, nghĩa khắc ghi
Vẹn câu hiếu đạo, xá gì liêu xiêu
Giờ đây nắng ngả xế chiều
Vẫn chăm quán xuyến mọi điều ấm êm

Mẹ là điểm tựa vai mềm
Mẹ là bó đuốc soi đêm chói loà
Mẹ là phương thuốc dịu xoa
Mẹ là dẫn dắt dung hoà gót son

Mẹ là dòng suối ngọt ngon
Mẹ là tùng bách, ánh tròn núi cao
Mẹ là gửi gắm nghẹn ngào
Mẹ là tất cả tự hào đời con.


November 17, 2019
Tam Muội

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm