ghé bến ninh kiều
* Tặng Vương Thanh Trúc
- Chiều chiều ra bến Ninh Kiều
Tương tư lính thuỷ , ngồi khều rác chơi -
Ca Dao
Ghé bến Ninh Kiều , như giấc mơ
Đầy thuyền tráng sĩ : rượu , trăng, thơ
Tay chèo buông mái ngẩn ngơ
Nằm nghe tiếng Trúc lửng lơ giữa dòng
...
Thả hồn tĩnh mịch lan trên sông
Đò ngang bến đậu buồn mênh mông
Thuở xưa , lính thủy sang bờ
Để em gái nhỏ đợi chờ khổ thân
...
Lặng lẽ thời gian nước chảy mòn
Đá mềm thêm đẹp lòng sắt son
Dấu ghi một thuở không còn
Miền Nam khói lửa , nước non tiêu điều
...
Việt sử nghìn năm chống giặc Tàu
Trăm năm đánh đuổi bọn Lang sa
Và rồi nội chiến can qua
Buồn bao nhiêu triệu người xa quê nhà
...
Chiều nay, hải ngoại dừng bước chân
Gặp người thiếu nữ nét bâng khuâng
Họ Vương xinh đẹp một vùng
Giống như bá mẫu đã từng hoa khôi
...
Cho Anh mơ ước trở về nguồn
Hỏi thăm bé Trúc tuổi vấn vương
Bàn tay mười sáu ngón măng
Trăng thơ trải lối cho anh hẹn hò !
...
Rồi ở luôn đây xứ miệt vườn
Gieo ươm mận ngọt trái tình thương
Trách em xa bỏ mái trường
Làm mây xanh trắng vô thường mãi bay
...
Anh đi tìm em những tháng ngày
Nắng chiều thấm mệt gót men say
Quê em đây đó cánh diều
Hàng cây phủ bến Ninh Kiều thướt tha
...
Vẫn còn bè bạn nhắc em luôn
Phố lạ thẩn thơ em có buồn ?
Cho anh mơ ước đợi chờ
Cho anh hóa đá dại khờ bên em
...
Em có theo mưa hãy trở về
Lững lờ sông Hậu nước xuôi quê
Buồn trông thị xã dập dìu
Người đi kẻ đến phố chiều Tây-Đô
...
Bao giờ em gái hết yêu thơ
Để trái tim anh hết thẫn thờ
Rượu ngon Bầu-Đá say mơ
Tìm em lạc bến trăng thơ rượu sầu !