thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1635)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1635)
Biển Vắng Sầu Khơi
Dối Mẹ sáng nay ra biển ngồi
Lặng nhìn con nước hững hờ trôi
Chênh vênh mỏm đá dòng suy tưởng
Khắc khoải quặn tim muốn vỡ đôi
Nhởn nhơ hải cẩu đang nô đùa
Phất phới cánh buồm lắc rắc khua
Sóng gợn nhấp nhô phô lục trắng
Ánh vàng lấp loé tợ phân bua
Cao sơn lãng đãng toả vầng mây
Cảnh vật hồn nhiên tạo hoá nầy
Siết chặt muôn loài xuôi định mệnh
Luân hồi xoay chuyển mãi từng giây
Trời đất bao la, thở mạch sầu
Lang thang chậm bước biết về đâu
Dưới chân vỏ ốc lửng lưng cát
Như giấu thầm che chuỗi bóng câu
Gió bỗng ngược chiều lạnh thấu xương
Cõi lòng se sắt nhớ Hồn Thương
Nhìn lên bãi vắng đôi trai gái
Đang tặng ngôn tình thoả vấn vương
Nghe thắt ruột gan giá buốt hình
Cũng đài suối mượt ngọc lung linh
Mà sao mắc phải niềm canh cánh
Trắc trở lao đao xót phận mình
Hạnh phúc lênh đênh nỗi chất chồng
Mơ hồ giấc mộng trải tầng không
Cô liêu lạc lõng vây tâm khảm
Nhợt nhạt màu tang phủ sắc hồng!
December 23, 2018
TamMuội
Khoảnh Khắc Mênh mang
Ngợp trắng sương mù buổi sớm đông
Gợi niềm man mác tím tê lòng
Thời gian lặng lẽ xuôi ngày tháng
Thắm thoát cũng gần sắp cạn năm
Làm được những gì, hữu ích chi
Mà sao vẫn cứ nặng bờ mi
Trầm ngâm, thao thức, bầu thanh vắng
Lởn vởn hình xưa, ánh nguyệt thề
Sỏi đá âm thầm tự nấu nung
Chẳng ngờ một tối dậy không trung
Mây giăng, sấm chớp, dầy mưa đổ
Bốn phía âm u phủ mịt mùng
Nền trăng lóng lánh có còn đâu
Ngập ngụa tràn lan rải bẩn màu
Góc quạnh, canh khuya, niềm thống thiết
Chơi vơi lạc lõng, hận vì sao?
Rồi chuỗi lang thang nẻo dặm trường
Đêm đêm trăn trở ngắm sầu buông
Ngày ngày nghe lốc, hanh hao nắng
Vò võ, đìu hiu, dấu nỗi buồn...
Biển đời vẫn trải mênh mông đó
Bất hạnh riêng ta vỡ nát thuyền
Cố tấp, kiếm tìm cây đóng lại
Dốc cao trượt té, thịt xương xuyên
Để nghẹn, tủi hờn, quặn xót xa
Linh hồn thoắt xác biến thành Ma
Chập chờn, lơ lửng theo lam khói
Chầm chậm trôi trôi dưới bóng tà...
21/11/2019
Nguyễn Thành Sáng